• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Huê Kỳ phiêu lưu ký

Tùy nữa. Bạn của cha t từ Colorado sang KS làm nail tháng cỡ 5 - 6 k/tháng. Nhưng mà bên CO làm 7 - 8k/tháng mà chủ cho thuê nhà có 300 $/tháng nên họ về lại CO làm rồi. Nên là tùy vào thằng chủ nữa.

T ko thấy hợp khi làm nail, người ta kêu t mấy lần rồi. Làm nail là làm chung vs người Việt, mà làm vs người Việt nó ko dễ ăn đâu, ở đâu cũng vậy.

Ăn học vẫn tốt và lâu bền hơn.
Nói chung bang càng ít người Việt thì nail càng ngon, nail ở KS ko ngon bằng CO nhưng cũng là bang ngon đó. Làm nail 5k/tháng mà tiền thuê nhà có 300usd thì quá ok rồi, tiền tip 1 ngày bèo bèo cũng 50usd, 1 tháng tiền tip trả được 4 tháng tiền nhà rồi. 1 năm làm 60k mà khai thuế có 36k, sở thuế còn cho tiền ngược lại nữa.
Nếu m có ý định học lên nữa thì OK, t tưởng m làm cv hiện tại lâu dài nên mới gợi ý m sang nail.
 
Ko bằng cấp thì làm công nhân, cùng lắm làm lâu cho m làm lead nếu m biết chút tiếng. Ko bằng cấp thì làm tiện CNC hay nail là kiếm cũng khá nhiều nhưng nhọc cái thân.

Nên đi học nếu đc, học bằng nghề 2 năm hoặc học ĐH nếu có thể. Học ĐH xong ra làm có exp lương gấp 3 - 6 lần lương m đi làm Coolie chục năm. Làm văn phòng chả sướng hơn.

Đi học càng cao cái đầu càng sáng ra, bớt u tối lại. Nên học kỹ thuật vì dễ kiếm việc hơn. Tiếng Anh tầm cỡ B1 - C1 là đủ đk tiếng để học ĐH.
Vậy ráng học đh đi tml, không thể để cuộc đời mày sống lam lũ trong cảnh culi được.
 
Tao nghĩ mày nên tự lập ra gia đình mày , tìm thành phố nào vui vẻ mà sống chứ mày kiểu hướng ngoại mà ở nông thôn vậy chán lắm. Tao hướng nội lại thích ở yên tĩnh
 
Topic hay, trước xàm cũng có topic kiêu như vậy, đọc cuốn vl.
 
Công việc đầu tiên - Xưởng đóng sách (Phần 2)
Lại 1 tuần nữa trôi qua, cũng chả có gì đặc biệt, viết tiếp về cái xưởng.

Cái xưởng nằm ở gần khu trung tâm cũ, có 2 gian, cũng bự dù chỉ là xưởng nhỏ. T ước chừng cũng cỡ vài k m2. Ông chủ ngày xưa làm công nhân ở đó xong cưới con gái chủ rồi mua lại cái xưởng làm đến h. Vợ lão lúc trước làm thư ký nhưng mà h ở nhà mấy chục năm nay rồi. Lão và vợ có mỗi 1 thằng con trai độc nhất, chắc cỡ 45 t. Bà dì kể hồi xưa bả làm nó nhỏ xíu bả dắt nó đi lon ton. Sau này lớn lên do cha nó chiều nó hay sao ấy nên nó có vẻ ăn chơi gái gú, ko tu chí làm ăn. Có con vợ nhưng ly dị con vợ nó ko cho gặp mặt con gái mấy năm rồi nên lão chủ có lần thấy cháu ngoại của bà dì (cùng tên với cháu nội lão) thì lão khóc do tủi thân, thằng con cũng vậy. Thằng con có 1 lần nghe lời người ta đâm chọt nói hỗn với vợ chồng bà dì (kiểu muốn đá đít đi để chiếm vị trí), bị ông dượng chỉ mặt chửi cho, rồi bỏ đi về. Ông chủ kêu lại khóc nói là đừng có bỏ t đi và đuổi thẳng cổ thằng đâm chọt đi luôn. Loanh quanh vậy thôi.

Team da trắng ngoài lão chủ ra có 3 lão Mẽo trắng. 1 lão làm 45 năm như đã nói, khá vui vẻ thân thiện, dân Cộng Hòa dạng cũng cực đoan. Làm từ lúc học cao đẳng xong đến tận h, chắc vài năm nữa đến tuổi hưu rồi. 65 tuổi mà có hẳn cháu cố đem vô khoe nữa. Lão này có 4 đứa con, lớn hết rồi, mà cũng có vẻ ko thành tài lắm. Có vợ lúc trước cũng làm y tá mà bệnh ở nhà chục năm rồi. Nói chung nghe gia cảnh cũng chả khá giả gì, nhà thì góp chưa xong.

1 lão vô gia cư, ngày nào cũng đi làm ké xe lão ở trên, có thứ 6 thì lái xe đạp đi làm. H đi làm nên có tiền thuê nhà rồi nên cũng đỡ. Ấn tượng với lão này là cái giọng nói rất khó nghe, t hầu như ko hiểu lão nói gì cả. Có con vợ Mễ hay Mẽo Đen gì đó lâu lâu giờ ăn trưa thứ 6 vô xưởng tìm lão, có vẻ là hỏi tiền vì thứ 6 là ngày phát lương. Con mẹ này thấy ko được bình thường cho lắm, giống như có tiền sử chơi thuốc vậy. Cũng có con cái mà chắc ở tứ tán ở đâu hết rồi.

1 lão 57 t làm ko liên tục, ra rồi lại vô. Ông dượng ko thích lão này, ổng nói lão này nịnh hót, bắt nạt người khác. Lão này hút thuốc nhiều. Hỏi lão vụ hút thuốc thì lão bảo chắc t chết sớm quá. Xưởng làm về giấy dễ cháy mà từ chủ đến tớ đều hút thuốc nhìn mắc cười vl. Ở thuê một mình bỏ vợ rồi, có con cũng ở riêng. T thấy lão này cũng bình thường, chả có gì. Lão nói nhìn t mới qua có vài tháng mà lão tưởng qua cũng phải 5 năm.

Sơ sơ là vậy. Dưới con mắt ông dượng là 1 người châu Á thì mấy lão này ko có siêng nhiều lắm, làm 1 cái máy là thích ôm 1 vậy làm hoài, ko chịu học hỏi, chỉ việc thì khó chịu. Kiểu Mẽo trắng nó ko chịu thua người châu Á mình vậy, cái này ông anh họ con của ổng là thế hệ trẻ hơn cũng có đề cập đến. Ông dượng chỉ hoài mà mấy lão có vẻ ko phục nên ghét ko chỉ nữa, có gì hư thì kêu ổng lại thôi. Bởi vậy cả cái xưởng có mình ông dượng là biết sửa máy là vậy.

Còn team Mễ thì t sẽ gộp lại với cộng đồng Mễ sau. Team này cũng có vài cái đáng chú ý để nói.
 
Công việc đầu tiên - Xưởng đóng sách (Phần 2)
Lại 1 tuần nữa trôi qua, cũng chả có gì đặc biệt, viết tiếp về cái xưởng.

Cái xưởng nằm ở gần khu trung tâm cũ, có 2 gian, cũng bự dù chỉ là xưởng nhỏ. T ước chừng cũng cỡ vài k m2. Ông chủ ngày xưa làm công nhân ở đó xong cưới con gái chủ rồi mua lại cái xưởng làm đến h. Vợ lão lúc trước làm thư ký nhưng mà h ở nhà mấy chục năm nay rồi. Lão và vợ có mỗi 1 thằng con trai độc nhất, chắc cỡ 45 t. Bà dì kể hồi xưa bả làm nó nhỏ xíu bả dắt nó đi lon ton. Sau này lớn lên do cha nó chiều nó hay sao ấy nên nó có vẻ ăn chơi gái gú, ko tu chí làm ăn. Có con vợ nhưng ly dị con vợ nó ko cho gặp mặt con gái mấy năm rồi nên lão chủ có lần thấy cháu ngoại của bà dì (cùng tên với cháu nội lão) thì lão khóc do tủi thân, thằng con cũng vậy. Thằng con có 1 lần nghe lời người ta đâm chọt nói hỗn với vợ chồng bà dì (kiểu muốn đá đít đi để chiếm vị trí), bị ông dượng chỉ mặt chửi cho, rồi bỏ đi về. Ông chủ kêu lại khóc nói là đừng có bỏ t đi và đuổi thẳng cổ thằng đâm chọt đi luôn. Loanh quanh vậy thôi.

Team da trắng ngoài lão chủ ra có 3 lão Mẽo trắng. 1 lão làm 45 năm như đã nói, khá vui vẻ thân thiện, dân Cộng Hòa dạng cũng cực đoan. Làm từ lúc học cao đẳng xong đến tận h, chắc vài năm nữa đến tuổi hưu rồi. 65 tuổi mà có hẳn cháu cố đem vô khoe nữa. Lão này có 4 đứa con, lớn hết rồi, mà cũng có vẻ ko thành tài lắm. Có vợ lúc trước cũng làm y tá mà bệnh ở nhà chục năm rồi. Nói chung nghe gia cảnh cũng chả khá giả gì, nhà thì góp chưa xong.

1 lão vô gia cư, ngày nào cũng đi làm ké xe lão ở trên, có thứ 6 thì lái xe đạp đi làm. H đi làm nên có tiền thuê nhà rồi nên cũng đỡ. Ấn tượng với lão này là cái giọng nói rất khó nghe, t hầu như ko hiểu lão nói gì cả. Có con vợ Mễ hay Mẽo Đen gì đó lâu lâu giờ ăn trưa thứ 6 vô xưởng tìm lão, có vẻ là hỏi tiền vì thứ 6 là ngày phát lương. Con mẹ này thấy ko được bình thường cho lắm, giống như có tiền sử chơi thuốc vậy. Cũng có con cái mà chắc ở tứ tán ở đâu hết rồi.

1 lão 57 t làm ko liên tục, ra rồi lại vô. Ông dượng ko thích lão này, ổng nói lão này nịnh hót, bắt nạt người khác. Lão này hút thuốc nhiều. Hỏi lão vụ hút thuốc thì lão bảo chắc t chết sớm quá. Xưởng làm về giấy dễ cháy mà từ chủ đến tớ đều hút thuốc nhìn mắc cười vl. Ở thuê một mình bỏ vợ rồi, có con cũng ở riêng. T thấy lão này cũng bình thường, chả có gì. Lão nói nhìn t mới qua có vài tháng mà lão tưởng qua cũng phải 5 năm.

Sơ sơ là vậy. Dưới con mắt ông dượng là 1 người châu Á thì mấy lão này ko có siêng nhiều lắm, làm 1 cái máy là thích ôm 1 vậy làm hoài, ko chịu học hỏi, chỉ việc thì khó chịu. Kiểu Mẽo trắng nó ko chịu thua người châu Á mình vậy, cái này ông anh họ con của ổng là thế hệ trẻ hơn cũng có đề cập đến. Ông dượng chỉ hoài mà mấy lão có vẻ ko phục nên ghét ko chỉ nữa, có gì hư thì kêu ổng lại thôi. Bởi vậy cả cái xưởng có mình ông dượng là biết sửa máy là vậy.

Còn team Mễ thì t sẽ gộp lại với cộng đồng Mễ sau. Team này cũng có vài cái đáng chú ý để nói.
Nói về bảo hiểm y tế đi mày , thg kasim mua bhyt rồi , thường có mức out-of-pocket mà sao nó trả tận 240k vậy
 
Nói về bảo hiểm y tế đi mày , thg kasim mua bhyt rồi , thường có mức out-of-pocket mà sao nó trả tận 240k vậy
Bhyt bên Mẽo cũng nhiều loại, lằng nhằng phức tạp cơ chế t cũng chả biết rõ lắm. Bởi vậy mới nói viện phí bên Mẽo là thứ điên khùng nhất.

T có ông anh quen trong họ mổ trĩ hết cmn 30k h này vẫn đang trả góp chưa xong. Trong khi công ty vợ ổng làm (t làm chung với bả) đóng bảo hiểm y tế cho cả nhà là cỡ hơn 600$/tháng.

Nhưng mà dù viện phí mắc nhưng mà nó cho mình trả dần từ từ, trả ít nhỏ giọt cũng được. Còn nghèo quá thì bệnh viện nó kêu gọi từ thiện hỗ trợ viện phí cho. Kasim lão lấy vợ mở nhà hàng đâu phải dạng nghèo kiết xác đâu.

Bảo hiểm mà mỗi năm xài tiền người đóng cho các cơ sở dịch vụ mà ko hết thì nó hoàn bớt lại. Bữa ông già t được hoàn 70$. Cái này hình như theo luật 80/20 thì phải.
 
Bhyt bên Mẽo cũng nhiều loại, lằng nhằng phức tạp cơ chế t cũng chả biết rõ lắm. Bởi vậy mới nói viện phí bên Mẽo là thứ điên khùng nhất.

T có ông anh quen trong họ mổ trĩ hết cmn 30k h này vẫn đang trả góp chưa xong. Trong khi công ty vợ ổng làm (t làm chung với bả) đóng bảo hiểm y tế cho cả nhà là cỡ hơn 600$/tháng.

Nhưng mà dù viện phí mắc nhưng mà nó cho mình trả dần từ từ, trả ít nhỏ giọt cũng được. Còn nghèo quá thì bệnh viện nó kêu gọi từ thiện hỗ trợ viện phí cho. Kasim lão lấy vợ mở nhà hàng đâu phải dạng nghèo kiết xác đâu.

Bảo hiểm mà mỗi năm xài tiền người đóng cho các cơ sở dịch vụ mà ko hết thì nó hoàn bớt lại. Bữa ông già t được hoàn 70$. Cái này hình như theo luật 80/20 thì phải.
Người nhà t kêu lên healthcare.gov mua , điền income vào sẽ đc credit giảm thêm chứ đừng mua agent, mày mua loại nào
 
Chuyến bay đầu tiên
Hôm nay bên Mẽo đang trong kỳ lễ Lao Động. Tất cả hãng xưởng đều sẽ được nghỉ vào lễ này. Lễ này được nghỉ ngày thứ 2 đầu tiên của tháng 9 hằng năm, gộp với cuối tuần coi như có 3 ngày nghỉ để ăn chơi. T có thời gian nên sẽ viết tiếp.

Bỏ qua việc phỏng vấn xin visa, chuẩn bị đi thì t đi thẳng đến chuyến bay luôn. Mua vé máy bay tháng 7 đắt, tận 1700 USD/vé 1 chiều. Chuyến bay sẽ chuyển tiếp tại Tokyo và Chicago sau đó sẽ đến đích là KS nơi t ở. Ai ở Cali thì ít chuyến bay chuyển tiếp hơn nên giá vé rẻ hơn vài trăm $ và thời gian di chuyển sẽ ít hơn, đó là 1 điểm lợi khi ở Cali. Tính cả thời gian bay và chuyển tiếp thì cỡ hơn 30h, rất mệt mỏi.

Ở TSN thì ai cũng biết quy trình sao rồi, khỏi nói. Chỉ ấn tượng là lần đầu tiên t được vô sâu sân bay đến vậy, biết rằng trong đó có vài cửa hàng bán đồ ăn và lưu niệm này nọ. Vậy thôi.

Đến Tokyo thì đi 1 mạch khá xa đến cổng kiểm tra, nhưng do ko biết nên nhầm đó là cổng nhập cảnh Nhật Bản chứ ko phải là cổng chuyển tiếp. Xếp hàng kiểm tra cho đã xong rốt cuộc nó coi Passport xong rồi kêu ra văn phòng nhập cư, đợi bọn nó xem xong thì nói t ko vô được. Nhưng mà bọn Nhật nói tiếng Anh dở quá, t cũng chả hiểu. Rốt cuộc nhờ mấy ông VN xklđ chỉ cho thì mới biết là đi qua cổng khác để chuyển tiếp chuyến bay. Ok, qua xong rồi đợi 5h để đi Chicago. Nhìn ra sân bay thấy nó bự hơn TSN nhiều và ấn tượng nhất là cái bồn cầu, đi cầu mà đã cái mông thật. Công nhận bồn cầu Nhật trứ danh, xịt mông bấm nút cái tự xịt luôn, nóng lạnh muốn có đủ cả. Cảm giác nuối tiếc nhất là ko đi vào nước Nhật được. Nếu ko đi Mẽo thì t đã đi Nhật rồi (t có học Tiếng Nhật trước đó 2 năm, h vẫn đang học vì thích).

Tiếp là bay đến Chicago, mất cỡ 11h, đây là sân bay quốc tế bự, bự hơn của thằng Nhật luôn. Xuống máy bay, đi 1 mạch check in lấy thùng hàng. Lấy xong lại đi gửi hàng, khá lóng ngóng vì lần đầu mà. Sau đó hỏi người ta đi đến trạm sao thì được chỉ là đi tàu đến trạm. Ở sân bay có các tàu điện nhỏ dùng để di chuyển đến trạm, cái này t ấn tượng thật, lần đầu tiên đi tàu điện, mượt lắm. Đến trạm, check in soát vé, nhập cảnh xong xuôi. Câu hỏi nhập cảnh là đem nhiêu tiền, có đem thuốc gì ko. Xong rồi nó cho cái Visa 1 năm rồi vô đợi chuyển tiếp chuyến bay. Nhìn sảnh chờ rộng lớn mà ngợp vl, nhưng mà ngợp nhất là đủ loại chủng tộc Trắng, Đen, Ấn, Á, có vẻ rất vội vã. Trong lúc chờ đợi thì t mua 1 chai nước và 1 gói snack ăn, hết cỡ hơn 10$. Chờ vài tiếng rồi bay tiếp.

Chuyến cuối là về KS, máy bay nhỏ hơn vì đây là sân bay kiểu địa phương thôi (mặc dù tên nó là sân bay quốc tế ICT). Máy bay kiểu có 2 hàng ghế thôi. Sân bay thì bự (bự chắc cỡ 10 lần hơn TSN đấy), ít người hơn bên Nhật và Chicago và đồng cỏ bát ngát. Kết thúc chuyến bay, rất mệt mỏi.

Về đồ ăn trên máy bay. Đi qua Nhật thì ăn 1 bữa, còn từ Nhật - Chicago thì 3 bữa (2 chính, 1 xế), còn về KS thì nhịn. Đồ ăn bọn Nhật ăn hợp khẩu vị. T đi Japan Airline, phục vụ tốt, tiếp viên như diễn viên JAV.

Còn 1 cái nữa là dịch vụ xe lăn. Nói chung đi xe lăn là nó lo hết từ A đến Z, từ khâu làm giấy tờ, dỡ thùng, nhập cảnh. Nhiều khi chả cần làm gì nhiều cả. Thích hợp và được chấp nhận với những người già cả trên 60 ko biết tiếng Anh, còn trẻ thì trừ khi bị bệnh có giấy bác sĩ hay bị chấn thương thì mới đăng ký xe lăn được. Như ông anh họ của t bị thương ở khớp vai đi bác sĩ Mẽo nó cho tờ giấy rồi lúc mua vé máy bay thì đăng ký xe lăn đi về. Nhiều khi nói đi 2 chân mà về 2 bánh nghe nó cũng mắc cười lắm.

Ngắn gọn vậy thôi. Ngoài ra muốn mua vé rẻ thì tránh mấy tháng nghỉ hè và nghỉ đông, tết. Vì lúc đó lễ lạt ăn chơi nhiều nên giá mắc. Mẹ t mới về T8 này lúc học sinh gần đi học vé có 1300 $ khứ hồi thôi. Còn thằng nào muốn rẻ hơn thì chịu khó chạy xe vài tiếng - chục tiếng đến bang lớn mà đi. Rẻ được thêm 1 chuyến vài trăm đô đấy.

P/s: t quên mất, ở các sân bay Mẽo sẽ có dịch vụ cho thuê xe ô tô để chạy nhằm phục vụ cho du lịch, tham quan. Thuê vài chục đô 1 ngày hay sao ấy, chả rõ, tùy xe tùy bang có giá khác nhau. Ra sân bay, thuê ô tô rồi vi vu thôi, xong rồi về bang nhà khác hay VN thì trả xe lại tại sân bay, có thể trả ở bất kỳ sân bay nào cũng đc. Rất là thuận tiện.
Hỏi cái mày phải thg 2 nốt ruồi ở dưới mắt ko
 
T làm thợ in giấy bên vn chạy máy offset chắc bên đó sách thì hay chạy offset cuộn. Mấy khâu thành phẩm bên vn trả công nhân 6-7tr tháng làm chết mẹ luôn kkk
 
Người nhà t kêu lên healthcare.gov mua , điền income vào sẽ đc credit giảm thêm chứ đừng mua agent, mày mua loại nào
Hỏi cái mày phải thg 2 nốt ruồi ở dưới mắt ko
T xài Obama care, do thu nhập thấp quá nên năm nay vẫn đăng ký miễn phí đc. Còn năm sau thì có tiền rồi chắc phải đóng thôi. Out of pocket 1k7$ thôi.

T ko có nốt ruồi dưới mắt.
 
18k5, làm trực tiếp vs luật sư di trú, mấy công ty di trú ở vn lấy 25-35k cũng đưa cho ông luật sư đó làm, cắn hơi dầy.. T biết đc ổng là do check thông tin trên trang bộ lao động Mỹ. Giờ làm còn có cơ hội đi, chắc cũng 8 10 năm.
Ông nào v m
 
T xài Obama care, do thu nhập thấp quá nên năm nay vẫn đăng ký miễn phí đc. Còn năm sau thì có tiền rồi chắc phải đóng thôi. Out of pocket 1k7$ thôi.

T ko có nốt ruồi dưới mắt.
Mày chắc còn trẻ , thu nhập bao nhiêu / năm ?
 
Năm ngoái làm có 3 tháng thôi nên income chưa đến 5k nữa. Bây có việc rồi nhưng dự năm nay chắc dưới 20k vì làm 7 /12 tháng thôi.
Là bao nhiêu / giờ ? Nói vậy là cb chưa ổn định rồi
 
Nghe m kể thèm thật, nhà t cũng f4 từ 2008 đến giờ mà vẫn chưa thấy gì, năm nay sắp 25 chắc suất rớt mẹ lại rồi, hy vọng sau bầu cử giấy tờ nó lại chạy tiếp, mà thấy bảo bên đó đi lính dễ vào quốc tịch hơn đúng ko m?
 
nghe kể tao thực sự đồng cảm với mày. Hồi t mới qua cũng khổ như vậy đó, mà t qua từ thời du học sinh cơ. Thui thì ráng lên, nước Mỹ tuy không hoàn hảo nhưng là mảnh đất mà cơ hội được chia đều cho tất cả mọi người.
Tổng thống Reegan từng nói:

"You can live in Germany, Turkey, or Japan, but you can't become a German, a Turk, or a Japanese. But anyone, from any corner of the earth, can come live in America and become an American"​

Tạm dịch là: bạn có thể đến Đức, Thổ, hay Nhật Bản nhưng sâu trong mắt của mọi người thì bạn không phải là người Đức, người Thổ, hay người Nhật. Tuy nhiên tất cả mọi người, từ bất kì ngõ ngách này trên Trái Đất, có thể đến nước Mỹ sinh sống và trở thành người Mỹ.
Cố lên nhé tml. Khó khăn nào rồi cũng qua.
 
Ok. Diện của t là F4, mẹ t đc dì bảo lãnh, t đi theo mẹ t. Thẻ xanh 10 năm. F4 là diện chị em, đợi lâu nhất. Trên 15 năm đối vs VN, còn Mễ và Phil thì sẽ lâu hơn. H t trả lời câu số 1 của m.

Câu hỏi của ĐSQ nó tùy trường hợp và tâm trạng của từng thằng hỏi. Có thằng dễ, có thằng khó. Thực ra nó nắm hết hồ sơ m rồi, nó biết m ra sao rồi, hỏi chỉ là phần nhỏ thôi. Như TH nhà t đầy đủ hồ sơ, hồ sơ sạch sẽ, sống tốt đời đẹp đạo, gia đình từng đi nước ngoài du lịch tư bản. Nó hỏi đúng 2 câu:
● Hỏi 1 - Lần gần nhất nói chuyện với người bảo lãnh là khi nào ?
- Tối hôm qua (Mẹ t và dì ngày nào chả nói chuyện nhau suốt 35 năm). Đây là điều tốt vì nó chứng tỏ mối quan hệ giữa người bảo lãnh và mẹ t rất khăng khít, thân mật.
● Hỏi 2 - T ko nhớ rõ, kiểu hỏi biết nấu 1 món gì đó ko ?
- Trả lời bình thường. Câu này vu vơ thôi.
Người phỏng vấn nhà t là nữ Mỹ trắng, dễ tính. Nên tất cả mượt mà. Thế là có Visa.

Có TH nó sẽ hỏi kỹ hơn. Nhất là dạng kết hôn hay hôn phu. Vì nó sợ kết hôn giả. Nó bị dính nhiều rồi nên nó gắt hơn. Năm 2021 ở Texas phá 1 đường dây lớn, cho vào cũi 1 đám người Việt rồi.
câu đầu tiên mà Nv ls hỏi tao: “ gđ mày có ai là Đv k?”, Noooo.
 
Top