Luật Luân hồi và Luật Nhân Quả
Luân hồi liên hệ mật thiết đến sự tiến hóa của nhân loại. Mỗi người chúng ta thực chất là một mảnh sự sống do Thượng đế tạo ra, được bao bọc trong những thể làm bằng vật chất với những mức độ khác nhau, xuống cõi hồng trần để học hỏi và phải trải qua vô vàn kiếp sống khác nhau trên thế gian, phát triển năng lực của mình bằng cách vượt qua những hoàn cảnh ngặt nghèo, đối diện trong hàng loạt mối quan hệ với những người khác. Mỗi kiếp sống chúng ta phải trải nghiệm một số bài học và những bài học này đóng góp cho sự phát triển tinh thần của mình trong quá trình tiến hóa bằng cách đồng hóa các kinh nghiệm thu gom được sau khi chết, để rồi trở lại trong một thể xác mới được trang bị tốt hơn, tiếp tục trải nghiệm những bài học khác ở mức độ cao hơn. Thứ tự bài học trải nghiệm, nội dung trải nghiệm ở mỗi người là khác nhau tùy thuộc vào kết quả của những cố gắng trong các kiếp đã qua chứ không phụ thuộc vào môi trường hay sự di truyền.
Thời gian của mỗi kiếp thường không thể quá dài. Vì vật chất cấu thành các cõi thấp vốn có mật độ tương đối lớn, các hạ thể được cấu tạo bằng vật chất ấy chỉ có thể tăng trưởng và bành trướng trong phạm vi nào đó nhỏ hẹp hơn phạm vi của các thể tinh vi; khi vượt quá mức này, do tâm thức thường xuyên bành trướng, các hạ thể không còn dẻo dai nữa và không dùng được nữa; vả lại khi thường xuyên bị căng thẳng và mòn mỏi thì chúng bị lão hóa. Vào cuối một chu kỳ tăng trưởng, khi tâm thức đã dứt khoát tự thiết lập nó trong một giai đoạn tiến hóa mới của nó, thì nó cần có những cơ thể mới được tạo hình để biểu hiện các quyền năng đã được nâng cấp của nó.
Mục đích của Luân hồi là cung cấp cơ hội cho sự phât triển thêm về trí tuệ và tinh thần. cho sự phát triển bản chất cao cả trong con người. Nhưng Luật Tiến hóa và Luân hồi lại chịu tác động của một luật khác, đó là Luật tác động và phản tác động hay còn gọi là Luật Nhân Quả.
Luân hồi liên hệ mật thiết đến sự tiến hóa của nhân loại. Mỗi người chúng ta thực chất là một mảnh sự sống do Thượng đế tạo ra, được bao bọc trong những thể làm bằng vật chất với những mức độ khác nhau, xuống cõi hồng trần để học hỏi và phải trải qua vô vàn kiếp sống khác nhau trên thế gian, phát triển năng lực của mình bằng cách vượt qua những hoàn cảnh ngặt nghèo, đối diện trong hàng loạt mối quan hệ với những người khác. Mỗi kiếp sống chúng ta phải trải nghiệm một số bài học và những bài học này đóng góp cho sự phát triển tinh thần của mình trong quá trình tiến hóa bằng cách đồng hóa các kinh nghiệm thu gom được sau khi chết, để rồi trở lại trong một thể xác mới được trang bị tốt hơn, tiếp tục trải nghiệm những bài học khác ở mức độ cao hơn. Thứ tự bài học trải nghiệm, nội dung trải nghiệm ở mỗi người là khác nhau tùy thuộc vào kết quả của những cố gắng trong các kiếp đã qua chứ không phụ thuộc vào môi trường hay sự di truyền.
Thời gian của mỗi kiếp thường không thể quá dài. Vì vật chất cấu thành các cõi thấp vốn có mật độ tương đối lớn, các hạ thể được cấu tạo bằng vật chất ấy chỉ có thể tăng trưởng và bành trướng trong phạm vi nào đó nhỏ hẹp hơn phạm vi của các thể tinh vi; khi vượt quá mức này, do tâm thức thường xuyên bành trướng, các hạ thể không còn dẻo dai nữa và không dùng được nữa; vả lại khi thường xuyên bị căng thẳng và mòn mỏi thì chúng bị lão hóa. Vào cuối một chu kỳ tăng trưởng, khi tâm thức đã dứt khoát tự thiết lập nó trong một giai đoạn tiến hóa mới của nó, thì nó cần có những cơ thể mới được tạo hình để biểu hiện các quyền năng đã được nâng cấp của nó.
Mục đích của Luân hồi là cung cấp cơ hội cho sự phât triển thêm về trí tuệ và tinh thần. cho sự phát triển bản chất cao cả trong con người. Nhưng Luật Tiến hóa và Luân hồi lại chịu tác động của một luật khác, đó là Luật tác động và phản tác động hay còn gọi là Luật Nhân Quả.