• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Nhật ký lan can - Em đi làm tay vịn

Trạng thái
Chủ đề đã được đóng (không tiếp nhận thảo luận)
Em đi làm lan can
Em chào các anh các chị. Em là My, em phải lấy nick Xamvn đăng vì sợ lộ ra thì ở quê mọi người chửi em. Em từng làm tay vịn.
Chẳng hay ho gì khi kể về nghề này nhưng ngày ấy em trẻ quá lại không có nhiều cơ hội. Học hết lớp 11 thì bố em không sao nhưng mẹ em đi lấy chồng khác, em ở với bố và hai đứa em. Bố em không phải là người khỏe mạnh như bác hàng xóm nên kinh tế gia đình vốn đã kém lại còn kém hơn. 4 miệng ăn chỉ trông chờ vào mấy miếng nương với vài bắp ngô trên dãy. Mặc dù được bố và thầy cô giáo dục rất tốt nhưng cả bố lẫn thầy cô em không ai bảo, làm gì để sướng mà vẫn có tiền. Bạn trai em thì có, anh ý làm ở bãi biển, giới thiệu em vào quán karaoke dưới đó làm.
Anh ý nói nhiều lắm, anh ý bảo anh ý trưởng thành rồi, 19 tuổi rồi chứ có phải ít ỏi gì đâu. Anh ấy sẽ cùng em ở đấy cố gắng cùng em mấy năm rồi về quê mở tiệm nail, xăm là đời sẽ khác. Chứ cứ sáng nhìn nương lúa, tôi ăn khoai thì bao giờ mới khá lên được.

Em cũng nghĩ anh ý nói đúng vì xuống làm tay vịn thôi chứ có phải làm ca ve hay gì gì đâu mà sợ. Em có người yêu đi cùng cơ mà, đời nào anh ý để em làm thế. Với lại, các anh, các chú đi hát say rồi, không có lan can thì biết vịn vào đâu, chẳng may ra ngã ra đấy thì lại tội các chị các cô ở nhà. Em là làm đẹp cho đời đấy chứ.
Sau đây em xin chia sẻ lại nhất kí cosplay tay vịn của em. Chắc là cũng ngắn thôi, nếu dài thì em cắt ra post làm mấy bài.

Ngày đầu tiên vào nghề
Theo chân anh người yêu tên Xuân Hạ, em hồ hổi xách quần áo, đồ dùng xuống phố. Ngày đầu tiên xuống đây em thấy cũng bình thường, tưởng mọi thứ khác quê em như nào nhưng thật ra cũng chẳng khác mấy. Cũng nhà cửa, xe cộ thế thôi. Có điều nhà ở đây cao, xe cũng nhiều bánh hơn xe quê em. Cá biệt có mấy cái nhà em ngước lên mỏi cổ không thấy nóc. Sợ anh người yêu chê quê, em lại cúi mặt xuống không ngước nữa. Xe cũng to, có cái xe đen đen lại còn tên 570, nhìn như xe tăng nhưng êm như xe điện. Thành phố hơi lạ 1 tí.
295564071_365492695736436_8934392033442000605_n.jpg

Cũng là ngày đầu, em được đưa vào quán karaoke tên Đi a mon, anh Xuân Hạ người yêu em là shiper ở đấy. Mọi người vẫn trêu anh là người vận chuyển cám chim, mới đầu em chưa hiểu, em tưởng là nghề gì chắc chân lắm, sau này em mới hiểu thì cũng chẳng thấy gì nữa.
Em được, sắp ở cùng 8 chị nữa trong một phòng độ 30m2. Chỗ bọn em ngủ là cái những chiếc đệm được kê lên ván gỗ chạy dài từ cửa đến cuối phòng. Có cả chăn cho chị nào rét, em thì không rét hoặc là người mới nên chưa có chăn.

Chiều anh Xuân Hạ đưa em đi ăn, lần đầu tiên em được ăn gà kfc như trên youtube, cũng ngon, nhưng hơi bở chứ không chắc thịt như đùi gà trên chỗ em ở. Công việc của ngày đầu thì chưa có, em chỉ được ngồi nhìn các chị đi làm rồi về rồi lại đi làm. Tối muộn thì có chị đưa cho 250k để mua 9 suất cơm rang 30k. Em bấm đốt ngón tay, lấy hẳn que tính tính thì vẫn thấy thiếu 20k. Em hỏi, thì chị bảo kệ cmm, cho 10k là tốt rồi.
May mà em có Xuân Hạ, không thì em chết đói. Ngày đầu tiên em kết thúc trong chập chờn những mơ mộng về ngôi nhà và những đứa trẻ với Xuân Hạ. Em mơ lắm! Hẹn mai em gặp lại các anh chị
 
Mấy hôm đổi web, em quên pass không vào được xamvn. Các anh chửi em ghê quá.
 
Thôi thôi anh Cường ơi. Cái loại spam link shopee như anh kiếm tiền vẫn còn lên đây nói đạo lý à.
Nhảm nhí. Có đúng 1 bài quảng cáo bcs là dí link. Truyện tao đéo có link nào. Với lại k làm thì lấy gì ăn?
 
Phần 15 copy của Cường Keng
Kỹ năng mềm của lan can

Hmmm, cả chục part lan man về sơ yếu lí lịch của lan can mà quên không kể những kĩ năng trong nghề. Tất nhiên là chả cần kĩ năng gì cũng làm được nhưng có thì vẫn hơn vừa nhàn vừa rủng rỉnh.

Kĩ năng số một: làm lan can nhưng không cần cứng chỗ đó hay có chỗ đứng đâu, chỉ đứng đúng chỗ đó là đc. JD thì ghi rõ to là chỗ cho các anh vịn để khỏi ngã nhưng mà đi làm thì càng ngã, các anh càng thích. Bà nào mà lười cứ nằm ngửa ra cũng được, nhớ là thi thoảng phải giãy giãy và k đc sùi bọt mép chứ đang bê đồ mà thấy thế thì tỉnh mất, các anh buồn.

Kĩ năng số hai: mỗi lan can là một ca sĩ. Có thể trước khi đến quán, lan can làm tú tài, cử nhân, luật sư…nhưng vào quán lan can phải làm ca sĩ. Hoặc ít nhất đọc được trên màn hình ghi gì mà hát theo. Giọng thì chả cần hay, cứ đúng nhạc là được. Có phải thi the voice đâu mà sợ giám khảo với khán giả. Toàn ông say với nhau nghe đc gì đâu mà. Bọn em nhiều đứa tiếng Việt chưa sõi nhưng đồ lên, rượu xuống, thì tiếng Anh, tiếng Trung, tiếng Hàn hát được cả. Nhưng tóm lại cứ phải phát ra tiếng và sync với nhạc.

Kĩ năng số 3: Mỗi lan can là một võ sĩ…em đùa đấy. Một vũ công thôi. Kĩ năng này nó hơi đi ngược với tên nghề. Tên nghề thì đứng yên, cùng lắm là nằm ra như nói ở trên thế nhưng cái kĩ năng này là cần phải có mà không có thì mdma nó cũng dạy. Bia vào, đồ vào, kiểu gì cũng ngoáy như sâu. Các anh thi thoảng cũng khoái ngoáy nên ngoáy đẹp là có tips. Làm lan can ít ai béo vì thức đêm, ăn ít lại hay phải hoạt động mạnh. Chị nào hơi hơi thừa cân một tí mà muốn có thân hình gọn nhẹ, người dẻo, giọng hay cứ mạnh dạn đăng kí 1 khóa lan can. Đảm bảo đẹp.

Kĩ năng sinh tồn: ngoài làm vũ sư, ca sĩ thì lan can còn phải cosplay máy hút bụi lẫn tiên tửu. Tiên tửu là để bảo vệ mình thôi, lan can mà say trước khách thì đời buồn lắm vừa không có tiền vừa dễ tụt băng dính. Mấy ngày đầu chưa quen, lan can bọn em nhìn ai cũng ra chị Huệ. Lâu dần trình độ tăng cao thì ai nhìn thấy bọn em cũng gọi Huệ. Đàn ông chung tình đấy chứ, dù có bên ai cũng gọi cùng một chị ấy hết: Huệ ệ ệ ệ ơi….

Còn máy hút bụi thì thôi khỏi giải thích. Chơi nhiều thì chai đồ thôi. Mới đầu còn kẻ mỏng thôi, anh kẻ thế này cho voi chơi à,bố em ở nhà biết em thế này thì abccc….Sau thì line nào line ấy như luống cày cả…

Quay trở lại với em và cái xóm lan can đi. Em nói thật, em cũng thích làm nhà văn lắm nhưng hồi đi học văn em toàn 1 với 4 nên không làm được. Thành ra chuyện em kể nó phi tuyến tính lắm. a chị thông cảm nha.

À đấy nói đến phi với không phi. Các anh biết chuyện phi logic nhất của nghề lan can là gì không? Là chuyện khụt nhau. Có anh khách tha thiết yêu đương thì có khi cả tháng không được sờ vào người, mà có anh cục như gì ý vào phát nói luôn vấn đề thì lại ngay sáng hôm sau cắp nhau ở nhà nghỉ. Nói chung chuyện khụt nhau của đội lan can bọn em nó vô lí và chỉ vì vui ấy. Sống tạm thì vui cũng tạm.

Em nhớ có hôm con Hân hỏi chị Trang là lsao để khụt nhau mà không có bầu. Gì chứ bầu bí là kẻ thù của lan can, vừa hại người, mất việc lại còn nan giải trong bài toán tìm X. X ở đây là cha đứa bé.

Chị Trang không nói nhiều, kéo ngay ngăn bàn lôi ra một vốc panadol đưa cho con Hân bảo cầm lấy mà phòng thân. Con Hân tuy láo nhưng nó không ngoo, cầm vốc panadol mà mặt ngắn tũn lại hỏi? Panadol thì tránh thai kiểu gì?

Bà Trang nghe thấy thế cười khanh khách, môi vén lên nguýt dài:

Tuổi nghề lâu phết rồi mà vẫn non lắm em ạ. Panadol là thần dược tránh thai đấy. Nhưng phải biết cách.

Cách như nào các anh chị biết không? Không đúng không?

Chị Trang bảo: lấy panadol kẹp chặt vào đầu gối với mông, xoạc thế nào cũng được cứ không rơi panadol ra là được. Cẩn thận hơn nữa, đặt ngay 2 viên ở đáy quần xì chum. Rơi viên nào bắt đền viên ấy.

Nghe đến đây, con Hân chán hẳn, lắc đầu quầy quậy bỏ ra tủ lạnh cầm lấy củ cà rốt mặt đăm chiêu: mai viết gì cho part 16?
 
Nghe giọng văn là biết ko phải cave viết bài rồi.
Có di copy bài người khác thì ghi cái nguồn vào, trơ trẽn vd còn cãi nhau với tác giả :))
 
Câu chuyện hoàn hảo cho tới khi cái tên Xuân Hạ xuất hiện
 
Trạng thái
Chủ đề đã được đóng (không tiếp nhận thảo luận)
Top