• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Phản biện về luân hồi, tiền kiếp - Sự vô lí

https://xamvn.nl/r/dan-so-the-gioi-...-chuyen-sv-thoi-cac-tml.514951/#post-10905771
Dự báo trên do Ban Kinh tế và Xã hội LHQ đưa ra. Ban này cho biết dân số thế giới đang tăng với tốc độ chậm nhất kể từ năm 1950, sẽ đạt 8,5 tỉ người vào năm 2030 và 9,7 tỉ người vào năm 2050. Dân số thế giới sẽ đạt đỉnh khoảng 10,4 tỉ người vào thập niên 2080 trước khi ổn định ở mức đó cho đến năm 2100, theo dự báo của LHQ.
Vấn đề dân số

Luân Hồi không cho bạn bất kỳ một câu trả lời hay một dấu chấm nào để chấm dứt các khuất mắt mà bạn thấy ở trần gian này. Khoan bàn tới việc nó có thật hay không, ta hãy nhìn qua một chút về logic cơ bản.

Một người Ấn Độ giáo hay Phật tử thường sẽ quan niệm rằng: “Khi một người lìa đời thì linh hồn người ấy sẽ tái sinh trong một bào thai khác”. Kể cả khi chiến tranh và điêu tàn có xảy ra thì dân số thế giới cũng vẫn như vậy, nơi này có chiến tranh, dân số giảm thì nơi khác sẽ có thịnh vượng, dân số tăng. Nếu chiếu theo đó thì thuyết Luân Hồi chỉ đúng khi dân số thế giới luôn ở một mức độ ổn định tương đối. Bởi vì ai cũng có “nghiệp”, ai cũng có kiếp trước, “đời là bể khổ”. Nhưng, rõ ràng, thế giới có thuận theo quy luật vừa nêu trên không? Vào năm 1575, dân số thế giới đã là 500 triệu người. Và chỉ cần đến năm 1975, dân số thế giới đã là 4 tỷ người. Rõ ràng bài toán về dân số thế giới đã không ủng hộ thuyết tiến hóa về mặt logic. Cứ cho rằng dân số thế giới ngay từ những ngày khởi đầu đã là một con số cố định và cứ thế cứ thế cho đến ngày hôm nay, như vậy, cả tỷ con người trên thế giới này đang đi đi lại lại ngoài kia thật ra là cái xác không hồn sao?

Dĩ nhiên, những người Ấn Độ giáo và Phật giáo cũng đã “chiêm nghiệm” ra cái vấn đề dân số này và thế là a lê hấp, bây giờ từ con người cũng có thể trở thành con thú và ngược lại từ con thú cũng có thể trở thành con người. Nhưng, bài toán dân số lại vẫn ám theo họ, bằng việc khẳng định rằng con người cũng có thể trở thành con thú và ngược lại, họ có thể giải thích được dân số nhân loại, nhưng còn dân số của loài thú? Như vậy thì người tăng lên còn thú thì giảm đi sao? Không phải thế!

Không có cơ sở nào để nói rằng đây là giai đoạn duy nhất mà dân số loài người (hay bất kỳ loài nào trên thế gian) đã và đang tăng lên.

Khi Phật giáo không cho rằng con người có ‘linh hồn’ được tạo ra bởi thượng đế sáng tạo, vậy thì Phật giáo giải thích thế nào về việc dân số của loài người đang tăng lên như ngày nay?. Đây là một câu hỏi khá lý thú mà rất nhiều người đã hỏi.

Vấn đề Đạo đức và Công lý

Hitler ra lệnh giết chết 6 triệu người Do Thái. Tội ác mà y gây ra không phải chỉ cho những 60 triệu người đã chết mà cho cả những người đã sống sót sau Thế Chiến II. Chiếu theo luật nhân quả thì 60 triệu người đã chết thực chất là đang gánh nghiệp. Nhưng, luật “Luân Hồi” rất công bằng, như thế Hitler sẽ phải gánh chịu khoảng… 60 triệu kiếp nạn để trả “nghiệp”. Suy nghĩ như thế thì tôi e là không có tinh thần “từ bi hỷ xả”, thôi thì, để tôi vẽ ra một viễn cảnh tươi sáng hơn cho y. Sau khi đã trải qua nhiều kiếp nạn trở thành vài con gián, rồi lên con chuột, rồi lên con mèo, cuối cùng Hiter cũng đã trở thành con người. Nhưng, bởi vì nghiệp kiếp trước vẫn còn, cho nên trong kiếp này Hitler sẽ trở thành một bé gái mang tên là Jennie (xin lỗi những ai mang tên Jennie), bé gái này bị què chân và sinh trưởng trong một gia đình tệ hại. Jennie tự hỏi tại sao mình khổ quá vậy, bé đâu biết thật ra mình là Hitler đầu thai, và kiếp này bé phải chịu đựng mà trả nghiệp cho vị quốc trưởng lừng lẫy mà thầy cô nói ở trường.

Ở đây, chúng ta đã thấy ngay sự bất hợp lý về mặt Đạo Đức ở trong trường hợp này. Luân Hồi cho rằng, chúng ta phải gánh chịu hậu quả mà chúng ta gây ra về sau này. Khi chết đi, nhân cách cũ tiêu biến, mọi thứ được làm mới, linh hồn lại đầu thai vào một thân xác mới, nhưng này, nhân cách mới không biết mình đã phạm tội gì, không biết kiếp trước của mình thế nào? Vậy mà phải trả nghiệp cho nhân cách cũ vốn là cái mà họ không biết? Vậy thì mục đích của việc trừng phạt là gì? Khi người bị phạt không biết và những người xung quanh lại chỉ vào mà cho rằng “kiếp trước ngươi phạm tội?” Công lý là gì? Đó là khi phạm nhân biết rõ tội của mình và nhận ra mình phải trả giá cho những điều ấy, Hỏa Ngục của Kito giáo cũng như vậy, đối phương phải có khả năng nhận thức tội và trả giá cho điều ấy khi bị hành hạ bởi lương tâm và thân xác, đó mới chính là công lý. Còn đằng này, tội lỗi không biết, sự trừng phạt giáng xuống cũng không rõ nguyên do. Vậy thì công lý ở đâu?

Vấn đề Triết Học

Luân hồi cho rằng sự khổ kiếp này là để trả nghiệp cho kiếp trước, vậy ta phải nhìn về sự bắt đầu của mọi sự. Nếu chiếu theo luân hồi thì những con người đầu tiên phải giải thích thế nào? Đã là đầu tiên thì làm sao mà có kiếp trước? Và những tội ác đầu tiên được gây ra là để trả cho cái gì? Bởi vì những khuất mắt này cho nên Ấn Độ giáo và Phật giáo họ không tin vào một sự bắt đầu của vũ trụ, đối với họ vũ trụ là một cái gì đó vô tận, đã có tự muôn đời và vận hành muôn đời, khi cần thì sẽ tự thanh lọc lại và bắt đầu một bánh xe luân hồi mới. Vậy ai hay cái gì là chủ thể đứng ra quản lý sự luân chuyển linh hồn qua các kiếp? Ai/cái gì sẽ định đoạt người nào sống tốt và sống tệ để chọn kiếp sau tương ứng cho mỗi linh hồn một cách đúng đắn? Ai là đối tượng vận hành bánh xe luân hồi? Nguồn năng lượng nào quyết định được luân hồi có thực sự chạy đúng theo quy tắc mà bản thân nó đã đề ra nếu như không có chủ thể nào có suy nghĩ và biết phán xử công bằng? Chúng ta nên biết rằng, theo Kito giáo thì mọi sự được tạo dựng bởi đôi tay của Thiên Chúa, vũ trụ có điểm bắt đầu, đây không phải chỉ là nói theo góc nhìn tôn giáo mà nói theo cả góc nhìn khoa học (thuyết Big Bang của Linh mục Lemaitre). Nếu mọi thứ đều chỉ là một sự ngẫu nhiên và một chuỗi các sự ngẫu nhiên ấy kéo dài mà thành mọi sự thì Ấn Độ giáo và Phật giáo phải giải thích thế nào khi ở điểm bắt đầu mọi thứ chỉ là một sự hư vô, không có gì? Từ “không có gì” làm sao tự nó trở thành “có gì” nếu không có một bàn tay tạo hóa ra lệnh cho nó?

Sáng Thế Ký 1 : 1 Lúc khởi đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất. 2 Đất còn trống rỗng, chưa có hình dạng, bóng tối bao trùm vực thẳm, và thần khí Thiên Chúa bay lượn trên mặt nước. 3 Thiên Chúa phán: "Phải có ánh sáng." Liền có ánh sáng. 4 Thiên Chúa thấy rằng ánh sáng tốt đẹp. Thiên Chúa phân rẽ ánh sáng và bóng tối. 5 Thiên Chúa gọi ánh sáng là "ngày", bóng tối là "đêm". Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ nhất.

Còn một khía cạnh mà tôi cần phải đi sâu hơn về những câu hỏi đã đặt ra ở trên, đó là sự thưởng – phạt ở thuyết Luân Hồi. Hiển nhiên nó phải hoạt động dựa trên một tiêu chuẩn khách quan của sự tốt và sự xấu thì nó mới công bằng cho mọi linh hồn. Nhưng dựa trên quy luật nào, và bởi những phán quyết nào mà Luân Hồi có thể định đoạt xem những cá nhân nào được thưởng và những cá nhân nào sẽ bị phạt? Mọi cỗ máy đều phải được lập trình và mọi quy luật đều phải được quy định. Nước chảy, lửa đốt, quy luật tự nhiên tất yếu nhưng nó phải luôn hoạt động theo quy luật. Ai là người đã quy định những điều ấy? Song Phật giáo và Ấn Độ giáo lại không hề có quan niệm rõ ràng nào về một Đấng Tạo Hóa, người sáng tạo ra muôn vật hữu hình và vô hình. Vậy thì họ phải giải thích làm sao cho cái hệ thống Luân Hồi của họ? Một cái quy luật lại có thể tự mình vận hành mà không cần luật và chủ thể ra luật? Như vậy nó vui thì nó phạt, còn buồn thì nó thưởng sao? Rõ là điều mơ hồ.
 
Hq t có đọc 1 bài về định nghĩa lại sự sống do hiện tại đã có thể đảo ngược sinh tử trên heo chết 3h, đảo ngược về mặt sinh học.
Tao thì có sn thế này, nếu m ráng sống tầm 70 100 năm nữa có thể m sẽ ko fai chứng kiến sinh tử nữa. Ngta nói tới chuyện tải ý ức của ngưòi vào máy và cho chạy IA sau khi mất. Còn t thì sn khi đứa con nít sinh ra nên tải sinh nghĩ của nó vào máy ngay và tất cả những suy nghĩ đều thông qua AI trưics khi chuyển dữ liệu tới não thật thì sau khi đứa trẻ đó già và mất IA sẽ hoạt động như não của nó hoàn toàn như khi còn sống
Tương lai thì tao không biết chứ có thí nghiệm vượt qua lằn ranh quy luật sinh tử rồi đấy. Đại loại ghép đầu người này sang đầu người khác. Nên tao cũng chả muốn trường sinh kiểu đấy đâu. Thôi thà mất như bao người bình thường khác để con nhường chỗ cho thế hệ sau chứ
 
Luân hồi cc, dân số ngày càng đông thì lấy đâu ra nhiều linh hồn vậy. Chết rồi nó tự phân chia như tế bào à.
Xem phim thấy sống tốt thì đầu thai làm người, sống đểu thì làm súc vật mà. Vậy số dân tăng lên mày có thể hiểu ngược lại kiếp trước nó có thể là cái cây, con nhái, kiếp này được thành người. Tương ứng với rừng giảm, động vật tuyệt chủng ấy.
Tao đếch tin luân hồi, mà luân hồi lại còn mâu thuẫn với việc cúng lễ, đốt vàng mã cho người đã mất nữa, rối vl.
 
Bài này kém thuyết phục quá.
Phản biện chỗ người hóa thí và thú hóa người đi đã.
Loài ng tăng biết đâu có vài loài thú đang giảm. Thú ăn thịt giảm càng nhanh
 
Cái này thì nó là một phần trong tâm lý học hành vi con người. Và đã được Carl Jung ông tổ của ngành tâm lý học chuyển hóa thành các khái niệm sau:

Persona (Mặt nạ): Là những mảng tính cách chúng ta thay đổi phụ thuộc vào môi trường bên ngoài, người mà chúng tiếp xúc, giao tiếp, vv.v..v. Mỗi người sẽ sử dụng hai hay nhiều persona mà đôi khi chính bản thân họ cũng không nhận thức được. Vd: khi gặp đối tác hay sếp thì chúng ta chỉnh chu, đạo mạo; nhưng ngay buổi chiều hôm đấy ngồi uống bia với đám bạn thì lại bộc lộ sự bẩn bựa và hãm lol ngay được, ....

Ego (Bản ngã): Đây là tính cách gốc trong mỗi con người và nó sẽ theo ta tới suốt cả cuộc đời.
bản ngã nhiều khi cũng rất mơ hồ ko biết nó có tồn tại hay ko nên trong phật giáo cũng có khái niệm vô ngã và theo mày bản ngã nó có thay đổi theo không gian thời gian ko ví dụ như bản ngã của con người là tham, sân, si, mạn, nghi nhưng trong quá trình tu tập hoặc thiền định người ta nhận ra bản ngã và loại nó ra đc trong lúc đó thì sao vì vậy bản ngã nó theo ta cả cuộc đời cũng ko chính xác lắm nó xuất hiện với nhiều tần suất khác nhau thì có vẻ hợp lý hơn, và khi con người nhận ra bản ngã của mình ta lại có ra bát chánh đạo và quán tứ niệm sứ để có thể loại bỏ bản ngã của mình nên có 1 điều là cuộc sống này rất vô thường và con người thay đổi liên tục theo phương diện sinh học lẫn tâm hồn nên vì vậy hãy sống như hôm nay là ngày cuối cùng đc sống đi và ngày mới lại đến. còn cái Persona thì có thể gọi đó là cái tôi thường nghiệm mà ai cũng có và nó cũng thay đổi liên tục nó ko phải bản ngã
 
bản ngã nhiều khi cũng rất mơ hồ ko biết nó có tồn tại hay ko nên trong phật giáo cũng có khái niệm vô ngã và theo mày bản ngã nó có thay đổi theo không gian thời gian ko ví dụ như bản ngã của con người là tham, sân, si, mạn, nghi nhưng trong quá trình tu tập hoặc thiền định người ta nhận ra bản ngã và loại nó ra đc trong lúc đó thì sao vì vậy bản ngã nó theo ta cả cuộc đời cũng ko chính xác lắm nó xuất hiện với nhiều tần suất khác nhau thì có vẻ hợp lý hơn, và khi con người nhận ra bản ngã của mình ta lại có ra bát chánh đạo và quán tứ niệm sứ để có thể loại bỏ bản ngã của mình nên có 1 điều là cuộc sống này rất vô thường và con người thay đổi liên tục theo phương diện sinh học lẫn tâm hồn nên vì vậy hãy sống như hôm nay là ngày cuối cùng đc sống đi và ngày mới lại đến. còn cái Persona thì có thể gọi đó là cái tôi thường nghiệm mà ai cũng có và nó cũng thay đổi liên tục nó ko phải bản ngã
Ego theo tiếng Hy Lạp là cái tôi, đây là nhân cách gốc của chúng ta, thật sự sẽ theo ta cả đời. Chẳng qua những gì chúng m nói đều chỉ là Persona hết mà thôi.

Những giáo lý, triết lý hay khái niệm đạo đức thì đều là những quy tắc, chuẩn mực chung mà xã hội dùng để quy chuẩn áp đặt lên chúng m. Do được số đông trong xã hội chấp nhận và đồng ý nên nó dần hình thành những tiêu chuẩn từ vô hình đến hữu hình (luật pháp, nhường chỗ cho bà bầu, người già,...) mà chúng ta buộc phải tuân theo để nhắm cho 1 xã hội ổn định.

1 ví dụ về Ego nhé: Khi một đứa trẻ còn nhỏ là lúc m có thể quan sát rõ nhất tính cách của nó là người ntn tham lam hay biết sẻ chia, năng động hay trầm lắng, dã man hay từ bi, .... Đến khi lớn và trưởng thành về tư duy, những luân thường đạo lý và các tiêu chuẩn xã hội sẽ khiến chúng nó đeo lên những chiếc mặt nạ để phù hợp với sân khấu cuộc đời. Và rồi khi về già nếu tư duy và trí tuệ nếu không được rèn luyện nhiều thì não sẽ hoạt động kém đi, lúc này những quy chuẩn sẽ bị ném hết vào sọt rác và họ sẽ sống với tính cách giống hệt hồi còn bé nên mới có câu: Người già hóa trẻ con
 
Có người có luân hồi. Có người thì mới bắt đầu. Nhớ ko lầm trên Youtube có chỉ cách thiền để nhìn ra tiền kiếp của mình.
 
Ego theo tiếng Hy Lạp là cái tôi, đây là nhân cách gốc của chúng ta, thật sự sẽ theo ta cả đời. Chẳng qua những gì chúng m nói đều chỉ là Persona hết mà thôi.

Những giáo lý, triết lý hay khái niệm đạo đức thì đều là những quy tắc, chuẩn mực chung mà xã hội dùng để quy chuẩn áp đặt lên chúng m. Do được số đông trong xã hội chấp nhận và đồng ý nên nó dần hình thành những tiêu chuẩn từ vô hình đến hữu hình (luật pháp, nhường chỗ cho bà bầu, người già,...) mà chúng ta buộc phải tuân theo để nhắm cho 1 xã hội ổn định.

1 ví dụ về Ego nhé: Khi một đứa trẻ còn nhỏ là lúc m có thể quan sát rõ nhất tính cách của nó là người ntn tham lam hay biết sẻ chia, năng động hay trầm lắng, dã man hay từ bi, .... Đến khi lớn và trưởng thành về tư duy, những luân thường đạo lý và các tiêu chuẩn xã hội sẽ khiến chúng nó đeo lên những chiếc mặt nạ để phù hợp với sân khấu cuộc đời. Và rồi khi về già nếu tư duy và trí tuệ nếu không được rèn luyện nhiều thì não sẽ hoạt động kém đi, lúc này những quy chuẩn sẽ bị ném hết vào sọt rác và họ sẽ sống với tính cách giống hệt hồi còn bé nên mới có câu: Người già hóa trẻ con

Bài này kém thuyết phục quá.
Phản biện chỗ người hóa thí và thú hóa người đi đã.
Loài ng tăng biết đâu có vài loài thú đang giảm. Thú ăn thịt giảm càng nhanh
Về thú con người đứng đầu chuỗi thức ăn, tại thú ăn thịt ko luân hồi vào con thú khác mà lại là con người?
Quy luật tuần hoàn chịu sự chi phối của các quy luật tự nhiên, còn loài người chúng ta rõ ràng không hề bị tự nhiên chi phối mà hoàn toàn có thể phản kháng lại nhờ ý thức,y học phát triển, bởi vì kẻ quyết định là ở chúng ta, ở linh hồn chứ không phải ở thân xác. Bởi vì lẽ đó, con người chúng ta có những sự khác biệt nhất định với nhau, cá tính và hành vi của linh hồn sẽ định hình nên con người chúng ta, chứ không phải là ở thân xác. Ba mẹ khi sanh đứa con của họ ra sẽ đặt cho con mình một cái tên thật đẹp, đầy ý nghĩa gửi gắm hy vọng và cũng định hình cho nó một hình mẫu mà họ muốn dựa trên cái tên đó.
 
Về thú con người đứng đầu chuỗi thức ăn, tại thú ăn thịt ko luân hồi vào con thú khác mà lại là con người?
Quy luật tuần hoàn chịu sự chi phối của các quy luật tự nhiên, còn loài người chúng ta rõ ràng không hề bị tự nhiên chi phối mà hoàn toàn có thể phản kháng lại nhờ ý thức,y học phát triển, bởi vì kẻ quyết định là ở chúng ta, ở linh hồn chứ không phải ở thân xác. Bởi vì lẽ đó, con người chúng ta có những sự khác biệt nhất định với nhau, cá tính và hành vi của linh hồn sẽ định hình nên con người chúng ta, chứ không phải là ở thân xác. Ba mẹ khi sanh đứa con của họ ra sẽ đặt cho con mình một cái tên thật đẹp, đầy ý nghĩa gửi gắm hy vọng và cũng định hình cho nó một hình mẫu mà họ muốn dựa trên cái tên đó.
Như điên
 
Nếu cmay chứng mình được luân hồi tồn tại thì tốt. T sẽ tin. Nhưng tôi đoán chắc là cmay không thể làm được. Mà đa phần là cmay đặt niềm tin của cmay vào chuyện này.

Đức Phật lấy luân hồi như là một tiền đề quan trọng cho các lời dạy của Ngài ấy. Thì cũng như Đức Chúa lấy thuyết sáng tạo là một tiền đề quan trọng cho lời dạy của Ngài.

Mỗi triết thuyết, tôn giáo đều có những tiền đề đặc trưng. Tùy theo con người ta tin theo cái tiền đề nào mà thôi. Rồi thì sử dụng cái tiền đề đó để hỗ trợ giải thích cho các vấn đề khác.
Qua đây T muốn đã kích cái lý luận ngớ ngẫn cho rằng, Phật tử là những người có lý trí, hành động suy xét cẩn thận, còn Chiên thì hành động như máy móc hoặc động vật. Thực tế là ai nấy đều có những niềm tin mà khoa học chưa thể hỗ trợ để giải thích cho tường tận được.
Thông thường thì cmay vẫn tin tưởng một cách mạnh mẽ rằng, cmay suy xét mọi việc một cách duy lý cẩn thận trước khi tin. Mà cmay quên rằng, những sự duy lý đó của cmay vẫn phải dựa trên một tiền đề, mà bản thân tiền đề đó vẫn chưa thể chứng minh được.
 
Đầy rẫy người được luân hồi vẫn nhớ kiếp trước, VN cũng có, Thế giới càng nhiều, tìm báo chí, youtube đầy ra.
Luân hồi dựa vào quy luật bất biến của vũ trụ, đó là nghiệp lực của luật nhân quả.
Một người trong một đời tạo rất nhiều nghiệp thiện ác khác nhau, khi chết đi nghiệp nào mạnh nhất sẽ kéo thần thức đi luân hồi trước, nghiệp nhẹ hơn sẽ tùy duyên mà hợp lại trổ quả những kiếp sau sau nữa
 
https://xamvn.nl/r/dan-so-the-gioi-...-chuyen-sv-thoi-cac-tml.514951/#post-10905771
Dự báo trên do Ban Kinh tế và Xã hội LHQ đưa ra. Ban này cho biết dân số thế giới đang tăng với tốc độ chậm nhất kể từ năm 1950, sẽ đạt 8,5 tỉ người vào năm 2030 và 9,7 tỉ người vào năm 2050. Dân số thế giới sẽ đạt đỉnh khoảng 10,4 tỉ người vào thập niên 2080 trước khi ổn định ở mức đó cho đến năm 2100, theo dự báo của LHQ.
Vấn đề dân số

Luân Hồi không cho bạn bất kỳ một câu trả lời hay một dấu chấm nào để chấm dứt các khuất mắt mà bạn thấy ở trần gian này. Khoan bàn tới việc nó có thật hay không, ta hãy nhìn qua một chút về logic cơ bản.

Một người Ấn Độ giáo hay Phật tử thường sẽ quan niệm rằng: “Khi một người lìa đời thì linh hồn người ấy sẽ tái sinh trong một bào thai khác”. Kể cả khi chiến tranh và điêu tàn có xảy ra thì dân số thế giới cũng vẫn như vậy, nơi này có chiến tranh, dân số giảm thì nơi khác sẽ có thịnh vượng, dân số tăng. Nếu chiếu theo đó thì thuyết Luân Hồi chỉ đúng khi dân số thế giới luôn ở một mức độ ổn định tương đối. Bởi vì ai cũng có “nghiệp”, ai cũng có kiếp trước, “đời là bể khổ”. Nhưng, rõ ràng, thế giới có thuận theo quy luật vừa nêu trên không? Vào năm 1575, dân số thế giới đã là 500 triệu người. Và chỉ cần đến năm 1975, dân số thế giới đã là 4 tỷ người. Rõ ràng bài toán về dân số thế giới đã không ủng hộ thuyết tiến hóa về mặt logic. Cứ cho rằng dân số thế giới ngay từ những ngày khởi đầu đã là một con số cố định và cứ thế cứ thế cho đến ngày hôm nay, như vậy, cả tỷ con người trên thế giới này đang đi đi lại lại ngoài kia thật ra là cái xác không hồn sao?

Dĩ nhiên, những người Ấn Độ giáo và Phật giáo cũng đã “chiêm nghiệm” ra cái vấn đề dân số này và thế là a lê hấp, bây giờ từ con người cũng có thể trở thành con thú và ngược lại từ con thú cũng có thể trở thành con người. Nhưng, bài toán dân số lại vẫn ám theo họ, bằng việc khẳng định rằng con người cũng có thể trở thành con thú và ngược lại, họ có thể giải thích được dân số nhân loại, nhưng còn dân số của loài thú? Như vậy thì người tăng lên còn thú thì giảm đi sao? Không phải thế!

Không có cơ sở nào để nói rằng đây là giai đoạn duy nhất mà dân số loài người (hay bất kỳ loài nào trên thế gian) đã và đang tăng lên.

Khi Phật giáo không cho rằng con người có ‘linh hồn’ được tạo ra bởi thượng đế sáng tạo, vậy thì Phật giáo giải thích thế nào về việc dân số của loài người đang tăng lên như ngày nay?. Đây là một câu hỏi khá lý thú mà rất nhiều người đã hỏi.

Vấn đề Đạo đức và Công lý

Hitler ra lệnh giết chết 6 triệu người Do Thái. Tội ác mà y gây ra không phải chỉ cho những 60 triệu người đã chết mà cho cả những người đã sống sót sau Thế Chiến II. Chiếu theo luật nhân quả thì 60 triệu người đã chết thực chất là đang gánh nghiệp. Nhưng, luật “Luân Hồi” rất công bằng, như thế Hitler sẽ phải gánh chịu khoảng… 60 triệu kiếp nạn để trả “nghiệp”. Suy nghĩ như thế thì tôi e là không có tinh thần “từ bi hỷ xả”, thôi thì, để tôi vẽ ra một viễn cảnh tươi sáng hơn cho y. Sau khi đã trải qua nhiều kiếp nạn trở thành vài con gián, rồi lên con chuột, rồi lên con mèo, cuối cùng Hiter cũng đã trở thành con người. Nhưng, bởi vì nghiệp kiếp trước vẫn còn, cho nên trong kiếp này Hitler sẽ trở thành một bé gái mang tên là Jennie (xin lỗi những ai mang tên Jennie), bé gái này bị què chân và sinh trưởng trong một gia đình tệ hại. Jennie tự hỏi tại sao mình khổ quá vậy, bé đâu biết thật ra mình là Hitler đầu thai, và kiếp này bé phải chịu đựng mà trả nghiệp cho vị quốc trưởng lừng lẫy mà thầy cô nói ở trường.

Ở đây, chúng ta đã thấy ngay sự bất hợp lý về mặt Đạo Đức ở trong trường hợp này. Luân Hồi cho rằng, chúng ta phải gánh chịu hậu quả mà chúng ta gây ra về sau này. Khi chết đi, nhân cách cũ tiêu biến, mọi thứ được làm mới, linh hồn lại đầu thai vào một thân xác mới, nhưng này, nhân cách mới không biết mình đã phạm tội gì, không biết kiếp trước của mình thế nào? Vậy mà phải trả nghiệp cho nhân cách cũ vốn là cái mà họ không biết? Vậy thì mục đích của việc trừng phạt là gì? Khi người bị phạt không biết và những người xung quanh lại chỉ vào mà cho rằng “kiếp trước ngươi phạm tội?” Công lý là gì? Đó là khi phạm nhân biết rõ tội của mình và nhận ra mình phải trả giá cho những điều ấy, Hỏa Ngục của Kito giáo cũng như vậy, đối phương phải có khả năng nhận thức tội và trả giá cho điều ấy khi bị hành hạ bởi lương tâm và thân xác, đó mới chính là công lý. Còn đằng này, tội lỗi không biết, sự trừng phạt giáng xuống cũng không rõ nguyên do. Vậy thì công lý ở đâu?

Vấn đề Triết Học

Luân hồi cho rằng sự khổ kiếp này là để trả nghiệp cho kiếp trước, vậy ta phải nhìn về sự bắt đầu của mọi sự. Nếu chiếu theo luân hồi thì những con người đầu tiên phải giải thích thế nào? Đã là đầu tiên thì làm sao mà có kiếp trước? Và những tội ác đầu tiên được gây ra là để trả cho cái gì? Bởi vì những khuất mắt này cho nên Ấn Độ giáo và Phật giáo họ không tin vào một sự bắt đầu của vũ trụ, đối với họ vũ trụ là một cái gì đó vô tận, đã có tự muôn đời và vận hành muôn đời, khi cần thì sẽ tự thanh lọc lại và bắt đầu một bánh xe luân hồi mới. Vậy ai hay cái gì là chủ thể đứng ra quản lý sự luân chuyển linh hồn qua các kiếp? Ai/cái gì sẽ định đoạt người nào sống tốt và sống tệ để chọn kiếp sau tương ứng cho mỗi linh hồn một cách đúng đắn? Ai là đối tượng vận hành bánh xe luân hồi? Nguồn năng lượng nào quyết định được luân hồi có thực sự chạy đúng theo quy tắc mà bản thân nó đã đề ra nếu như không có chủ thể nào có suy nghĩ và biết phán xử công bằng? Chúng ta nên biết rằng, theo Kito giáo thì mọi sự được tạo dựng bởi đôi tay của Thiên Chúa, vũ trụ có điểm bắt đầu, đây không phải chỉ là nói theo góc nhìn tôn giáo mà nói theo cả góc nhìn khoa học (thuyết Big Bang của Linh mục Lemaitre). Nếu mọi thứ đều chỉ là một sự ngẫu nhiên và một chuỗi các sự ngẫu nhiên ấy kéo dài mà thành mọi sự thì Ấn Độ giáo và Phật giáo phải giải thích thế nào khi ở điểm bắt đầu mọi thứ chỉ là một sự hư vô, không có gì? Từ “không có gì” làm sao tự nó trở thành “có gì” nếu không có một bàn tay tạo hóa ra lệnh cho nó?

Sáng Thế Ký 1 : 1 Lúc khởi đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất. 2 Đất còn trống rỗng, chưa có hình dạng, bóng tối bao trùm vực thẳm, và thần khí Thiên Chúa bay lượn trên mặt nước. 3 Thiên Chúa phán: "Phải có ánh sáng." Liền có ánh sáng. 4 Thiên Chúa thấy rằng ánh sáng tốt đẹp. Thiên Chúa phân rẽ ánh sáng và bóng tối. 5 Thiên Chúa gọi ánh sáng là "ngày", bóng tối là "đêm". Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ nhất.

Còn một khía cạnh mà tôi cần phải đi sâu hơn về những câu hỏi đã đặt ra ở trên, đó là sự thưởng – phạt ở thuyết Luân Hồi. Hiển nhiên nó phải hoạt động dựa trên một tiêu chuẩn khách quan của sự tốt và sự xấu thì nó mới công bằng cho mọi linh hồn. Nhưng dựa trên quy luật nào, và bởi những phán quyết nào mà Luân Hồi có thể định đoạt xem những cá nhân nào được thưởng và những cá nhân nào sẽ bị phạt? Mọi cỗ máy đều phải được lập trình và mọi quy luật đều phải được quy định. Nước chảy, lửa đốt, quy luật tự nhiên tất yếu nhưng nó phải luôn hoạt động theo quy luật. Ai là người đã quy định những điều ấy? Song Phật giáo và Ấn Độ giáo lại không hề có quan niệm rõ ràng nào về một Đấng Tạo Hóa, người sáng tạo ra muôn vật hữu hình và vô hình. Vậy thì họ phải giải thích làm sao cho cái hệ thống Luân Hồi của họ? Một cái quy luật lại có thể tự mình vận hành mà không cần luật và chủ thể ra luật? Như vậy nó vui thì nó phạt, còn buồn thì nó thưởng sao? Rõ là điều mơ hồ.
Luân hồi là chuyển con người hay động vật từ hành tinh này sang hành tinh khác nhé trong đó Trái đất 1 là 1 mắt xích , mà số lượng hành tinh trong vũ trụ thì mày biết rồi đấy. 5 tỉ năm nữa khi trái đất bị mặt trời xóa sổ thì hồn cốt mày sẽ được chuyển sang trái đất 2 nhé, còn tao khả năng sang Trái đất 3, 4 hoặc hành tinh mới nào đấy mà chưa đặt tên. Đấy là tao tự đoán thế nhé.
Còn tôn giáo sinh ra để con người biết sợ hãi hướng tới cái tốt đẹp hơn thôi. Những thứ ngày xưa dân trí thấp khoa học chưa phát triển thì nó là một cái gì đó huyền bí , thần thánh lắm. Thời đại hiện nay thì nó không thuyết phục cho lắm nên vẫn có những tôn giáo mới ra đời thuyết phục hơn.
Nhưng tao không phỉ báng tôn giáo nào cả mỗi ngườu suy nghĩ khác nhau.
Tao không tôn giáo nên khi tìm hiểu thì tôn giáo nào cũng thấy vô lý không thuyết phục . Nên chỉ theo tín ngưỡng thờ cúng tổ tiên , để con cháu mình nó biết đời trước của mình là ai.
Mày nên dừng soi mói họ đi chẳng được gì những gì không chứng minh được , nhìn thấy được thì ai nghĩ sao cũng được.
 
Nếu không có luân hồi, thì m giải thích xem tại sao con người ta khi sinh ra mỗi người có 1 tính cách khác nhau. Tính cách cũng không hề có xu hướng di truyền từ bố mẹ sang con cái như ngoại hình.

Linh hồn, hồi quy tiền kiếp cũng là một chủ đề gây đau đầu cho những nhà khoa học và gây ra nhiều cuộc tranh cãi. Những gì m ko biết tới hay hiểu về nó thì m ko thể khẳng định là nó không tồn tại.

"Có một điều chắc chắn nhất là không có gì là chắc chắn cả"
Ngay cả câu nói của mày cũng đâu có chắc chắc. M chắc chắn không có gì là chắc chắc, thì cái chắc chắn của mày cũng không hề chắc chắn
 
Hq t có đọc 1 bài về định nghĩa lại sự sống do hiện tại đã có thể đảo ngược sinh tử trên heo chết 3h, đảo ngược về mặt sinh học.
Tao thì có sn thế này, nếu m ráng sống tầm 70 100 năm nữa có thể m sẽ ko fai chứng kiến sinh tử nữa. Ngta nói tới chuyện tải ý ức của ngưòi vào máy và cho chạy IA sau khi mất. Còn t thì sn khi đứa con nít sinh ra nên tải sinh nghĩ của nó vào máy ngay và tất cả những suy nghĩ đều thông qua AI trưics khi chuyển dữ liệu tới não thật thì sau khi đứa trẻ đó già và mất IA sẽ hoạt động như não của nó hoàn toàn như khi còn sống
Cái Lồn má. AI mà viết thành IA, lại còn giảng về trí tuệ nhân tạo, công nghệ hiện đại. Má đọc cười méo mồm
 
Đầy rẫy người được luân hồi vẫn nhớ kiếp trước, VN cũng có, Thế giới càng nhiều, tìm báo chí, youtube đầy ra.
Luân hồi dựa vào quy luật bất biến của vũ trụ, đó là nghiệp lực của luật nhân quả.
Một người trong một đời tạo rất nhiều nghiệp thiện ác khác nhau, khi chết đi nghiệp nào mạnh nhất sẽ kéo thần thức đi luân hồi trước, nghiệp nhẹ hơn sẽ tùy duyên mà hợp lại trổ quả những kiếp sau sau nữa
Mày giải thích cho tao tại sao nghiệp lực của luật nhân quả lại là quy luật bất biến của vũ trụ đi. Và giải thích định nghĩa nghiệp lực giùm tao nữa.
 
https://xamvn.nl/r/dan-so-the-gioi-...-chuyen-sv-thoi-cac-tml.514951/#post-10905771
Dự báo trên do Ban Kinh tế và Xã hội LHQ đưa ra. Ban này cho biết dân số thế giới đang tăng với tốc độ chậm nhất kể từ năm 1950, sẽ đạt 8,5 tỉ người vào năm 2030 và 9,7 tỉ người vào năm 2050. Dân số thế giới sẽ đạt đỉnh khoảng 10,4 tỉ người vào thập niên 2080 trước khi ổn định ở mức đó cho đến năm 2100, theo dự báo của LHQ.
Vấn đề dân số

Luân Hồi không cho bạn bất kỳ một câu trả lời hay một dấu chấm nào để chấm dứt các khuất mắt mà bạn thấy ở trần gian này. Khoan bàn tới việc nó có thật hay không, ta hãy nhìn qua một chút về logic cơ bản.

Một người Ấn Độ giáo hay Phật tử thường sẽ quan niệm rằng: “Khi một người lìa đời thì linh hồn người ấy sẽ tái sinh trong một bào thai khác”. Kể cả khi chiến tranh và điêu tàn có xảy ra thì dân số thế giới cũng vẫn như vậy, nơi này có chiến tranh, dân số giảm thì nơi khác sẽ có thịnh vượng, dân số tăng. Nếu chiếu theo đó thì thuyết Luân Hồi chỉ đúng khi dân số thế giới luôn ở một mức độ ổn định tương đối. Bởi vì ai cũng có “nghiệp”, ai cũng có kiếp trước, “đời là bể khổ”. Nhưng, rõ ràng, thế giới có thuận theo quy luật vừa nêu trên không? Vào năm 1575, dân số thế giới đã là 500 triệu người. Và chỉ cần đến năm 1975, dân số thế giới đã là 4 tỷ người. Rõ ràng bài toán về dân số thế giới đã không ủng hộ thuyết tiến hóa về mặt logic. Cứ cho rằng dân số thế giới ngay từ những ngày khởi đầu đã là một con số cố định và cứ thế cứ thế cho đến ngày hôm nay, như vậy, cả tỷ con người trên thế giới này đang đi đi lại lại ngoài kia thật ra là cái xác không hồn sao?

Dĩ nhiên, những người Ấn Độ giáo và Phật giáo cũng đã “chiêm nghiệm” ra cái vấn đề dân số này và thế là a lê hấp, bây giờ từ con người cũng có thể trở thành con thú và ngược lại từ con thú cũng có thể trở thành con người. Nhưng, bài toán dân số lại vẫn ám theo họ, bằng việc khẳng định rằng con người cũng có thể trở thành con thú và ngược lại, họ có thể giải thích được dân số nhân loại, nhưng còn dân số của loài thú? Như vậy thì người tăng lên còn thú thì giảm đi sao? Không phải thế!

Không có cơ sở nào để nói rằng đây là giai đoạn duy nhất mà dân số loài người (hay bất kỳ loài nào trên thế gian) đã và đang tăng lên.

Khi Phật giáo không cho rằng con người có ‘linh hồn’ được tạo ra bởi thượng đế sáng tạo, vậy thì Phật giáo giải thích thế nào về việc dân số của loài người đang tăng lên như ngày nay?. Đây là một câu hỏi khá lý thú mà rất nhiều người đã hỏi.

Vấn đề Đạo đức và Công lý

Hitler ra lệnh giết chết 6 triệu người Do Thái. Tội ác mà y gây ra không phải chỉ cho những 60 triệu người đã chết mà cho cả những người đã sống sót sau Thế Chiến II. Chiếu theo luật nhân quả thì 60 triệu người đã chết thực chất là đang gánh nghiệp. Nhưng, luật “Luân Hồi” rất công bằng, như thế Hitler sẽ phải gánh chịu khoảng… 60 triệu kiếp nạn để trả “nghiệp”. Suy nghĩ như thế thì tôi e là không có tinh thần “từ bi hỷ xả”, thôi thì, để tôi vẽ ra một viễn cảnh tươi sáng hơn cho y. Sau khi đã trải qua nhiều kiếp nạn trở thành vài con gián, rồi lên con chuột, rồi lên con mèo, cuối cùng Hiter cũng đã trở thành con người. Nhưng, bởi vì nghiệp kiếp trước vẫn còn, cho nên trong kiếp này Hitler sẽ trở thành một bé gái mang tên là Jennie (xin lỗi những ai mang tên Jennie), bé gái này bị què chân và sinh trưởng trong một gia đình tệ hại. Jennie tự hỏi tại sao mình khổ quá vậy, bé đâu biết thật ra mình là Hitler đầu thai, và kiếp này bé phải chịu đựng mà trả nghiệp cho vị quốc trưởng lừng lẫy mà thầy cô nói ở trường.

Ở đây, chúng ta đã thấy ngay sự bất hợp lý về mặt Đạo Đức ở trong trường hợp này. Luân Hồi cho rằng, chúng ta phải gánh chịu hậu quả mà chúng ta gây ra về sau này. Khi chết đi, nhân cách cũ tiêu biến, mọi thứ được làm mới, linh hồn lại đầu thai vào một thân xác mới, nhưng này, nhân cách mới không biết mình đã phạm tội gì, không biết kiếp trước của mình thế nào? Vậy mà phải trả nghiệp cho nhân cách cũ vốn là cái mà họ không biết? Vậy thì mục đích của việc trừng phạt là gì? Khi người bị phạt không biết và những người xung quanh lại chỉ vào mà cho rằng “kiếp trước ngươi phạm tội?” Công lý là gì? Đó là khi phạm nhân biết rõ tội của mình và nhận ra mình phải trả giá cho những điều ấy, Hỏa Ngục của Kito giáo cũng như vậy, đối phương phải có khả năng nhận thức tội và trả giá cho điều ấy khi bị hành hạ bởi lương tâm và thân xác, đó mới chính là công lý. Còn đằng này, tội lỗi không biết, sự trừng phạt giáng xuống cũng không rõ nguyên do. Vậy thì công lý ở đâu?

Vấn đề Triết Học

Luân hồi cho rằng sự khổ kiếp này là để trả nghiệp cho kiếp trước, vậy ta phải nhìn về sự bắt đầu của mọi sự. Nếu chiếu theo luân hồi thì những con người đầu tiên phải giải thích thế nào? Đã là đầu tiên thì làm sao mà có kiếp trước? Và những tội ác đầu tiên được gây ra là để trả cho cái gì? Bởi vì những khuất mắt này cho nên Ấn Độ giáo và Phật giáo họ không tin vào một sự bắt đầu của vũ trụ, đối với họ vũ trụ là một cái gì đó vô tận, đã có tự muôn đời và vận hành muôn đời, khi cần thì sẽ tự thanh lọc lại và bắt đầu một bánh xe luân hồi mới. Vậy ai hay cái gì là chủ thể đứng ra quản lý sự luân chuyển linh hồn qua các kiếp? Ai/cái gì sẽ định đoạt người nào sống tốt và sống tệ để chọn kiếp sau tương ứng cho mỗi linh hồn một cách đúng đắn? Ai là đối tượng vận hành bánh xe luân hồi? Nguồn năng lượng nào quyết định được luân hồi có thực sự chạy đúng theo quy tắc mà bản thân nó đã đề ra nếu như không có chủ thể nào có suy nghĩ và biết phán xử công bằng? Chúng ta nên biết rằng, theo Kito giáo thì mọi sự được tạo dựng bởi đôi tay của Thiên Chúa, vũ trụ có điểm bắt đầu, đây không phải chỉ là nói theo góc nhìn tôn giáo mà nói theo cả góc nhìn khoa học (thuyết Big Bang của Linh mục Lemaitre). Nếu mọi thứ đều chỉ là một sự ngẫu nhiên và một chuỗi các sự ngẫu nhiên ấy kéo dài mà thành mọi sự thì Ấn Độ giáo và Phật giáo phải giải thích thế nào khi ở điểm bắt đầu mọi thứ chỉ là một sự hư vô, không có gì? Từ “không có gì” làm sao tự nó trở thành “có gì” nếu không có một bàn tay tạo hóa ra lệnh cho nó?

Sáng Thế Ký 1 : 1 Lúc khởi đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất. 2 Đất còn trống rỗng, chưa có hình dạng, bóng tối bao trùm vực thẳm, và thần khí Thiên Chúa bay lượn trên mặt nước. 3 Thiên Chúa phán: "Phải có ánh sáng." Liền có ánh sáng. 4 Thiên Chúa thấy rằng ánh sáng tốt đẹp. Thiên Chúa phân rẽ ánh sáng và bóng tối. 5 Thiên Chúa gọi ánh sáng là "ngày", bóng tối là "đêm". Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ nhất.

Còn một khía cạnh mà tôi cần phải đi sâu hơn về những câu hỏi đã đặt ra ở trên, đó là sự thưởng – phạt ở thuyết Luân Hồi. Hiển nhiên nó phải hoạt động dựa trên một tiêu chuẩn khách quan của sự tốt và sự xấu thì nó mới công bằng cho mọi linh hồn. Nhưng dựa trên quy luật nào, và bởi những phán quyết nào mà Luân Hồi có thể định đoạt xem những cá nhân nào được thưởng và những cá nhân nào sẽ bị phạt? Mọi cỗ máy đều phải được lập trình và mọi quy luật đều phải được quy định. Nước chảy, lửa đốt, quy luật tự nhiên tất yếu nhưng nó phải luôn hoạt động theo quy luật. Ai là người đã quy định những điều ấy? Song Phật giáo và Ấn Độ giáo lại không hề có quan niệm rõ ràng nào về một Đấng Tạo Hóa, người sáng tạo ra muôn vật hữu hình và vô hình. Vậy thì họ phải giải thích làm sao cho cái hệ thống Luân Hồi của họ? Một cái quy luật lại có thể tự mình vận hành mà không cần luật và chủ thể ra luật? Như vậy nó vui thì nó phạt, còn buồn thì nó thưởng sao? Rõ là điều mơ hồ.
Đây là câu chuyện có thật tao đã chứng kiến. Có 2 thằng thân với nhau lắm, nhưng không may một thằng bị tai nạn giao thông chết. Thằng kia đau buồn quá, nên trong đám tang đứng trước quan tài mới nghĩ trong đầu: "vợ tao đang mang bầu được 8 tháng rồi, hay là mày đầu thai làm con tao đi". Một tháng sau đứa trẻ ra đời, càng nuôi lớn càng giống y chang như thằng bạn đã chết.
Ghê không? Đúng là có những chuyện không thể giải thích được. Tao kể lại mà nổi cả da gà luôn.
 
"Chiếu theo luật nhân quả thì 60 triệu người đã chết thực chất là đang gánh nghiệp"

Sai rồi tai kiếp nó đến vs 1 người hay 1 cộng đồng đôi khi chỉ là ngẫu nhiên thôi. Tiến trình lịch sử khiến thời điểm đó bắt buộc phải đến. Còn lựa chọn xủ lí ra sao còn ảnh hưởng bởi lương tri của con người. Nên vì sao đức Phật cố gắng truyền tải đến con người nên diệt trừ tham sân si là vậy... Để đến những giờ phút quan trọng con người còn cứu lấy 1 chút nhân tính trong mình.

Thớt đang bị ngụy biện luật nhân wủa của mấy cha thầy chùa lửa nên cơ hồ bài phải biện dựa trên những luận cứ rất lỏng lẻo. Cần nghiên cứu thêm tài liệu cả tây cả ta.
 
Ngay cả câu nói của mày cũng đâu có chắc chắc. M chắc chắn không có gì là chắc chắc, thì cái chắc chắn của mày cũng không hề chắc chắn
Thằng đó lập luận quá lỏng lẻo. Chỉ vì hiện tượng mỗi người sinh ra có tính cách khác nhau mà nó kết luận nguyên nhân việc đó là luân hồi. Con người có trước đạo phật, vậy luân hồi có trc cả khi ngta phát hiện ra nó? Vậy trc đó nó vận hành ntn? Nó có mâu thuẫn với thuyết tiến hóa k? Và cái gì định lượng được linh hồn, linh hồn con kiến và con voi có khác nhau k? Nếu có luân hồi thì phải có 1 cái gì đó đc bảo toàn, cái đó là cái gì? Và 1 vđ nữa, ai/ thế lực nào quyết định việc xếp loại và điều linh hồn đi đâu về đâu? Thế lực đó có luân hồi k?
 
Đây là câu chuyện có thật tao đã chứng kiến. Có 2 thằng thân với nhau lắm, nhưng không may một thằng bị tai nạn giao thông chết. Thằng kia đau buồn quá, nên trong đám tang đứng trước quan tài mới nghĩ trong đầu: "vợ tao đang mang bầu được 8 tháng rồi, hay là mày đầu thai làm con tao đi". Một tháng sau đứa trẻ ra đời, càng nuôi lớn càng giống y chang như thằng bạn đã chết.
Ghê không? Đúng là có những chuyện không thể giải thích được. Tao kể lại mà nổi cả da gà luôn.
Cái này tao tin. Thằng đã chết nó đc đầu thai làm bò rồi.
 
Đây là câu chuyện có thật tao đã chứng kiến. Có 2 thằng thân với nhau lắm, nhưng không may một thằng bị tai nạn giao thông chết. Thằng kia đau buồn quá, nên trong đám tang đứng trước quan tài mới nghĩ trong đầu: "vợ tao đang mang bầu được 8 tháng rồi, hay là mày đầu thai làm con tao đi". Một tháng sau đứa trẻ ra đời, càng nuôi lớn càng giống y chang như thằng bạn đã chết.
Ghê không? Đúng là có những chuyện không thể giải thích được. Tao kể lại mà nổi cả da gà luôn.
Thử xét nghiệm Adn xem:sweat:
 
Top