• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Có Video [Thảo luận]: Văn hóa Trung Quốc ảnh hưởng văn hoá Ấn Độ hay ngược lại.

Mấy cái này nó ko giống phiên bản gốc thì sao gọi là gốc nữa ? Nó bị cải tiến và trở nên phù hợp vs đạo giáo . Mày thấy cái vòng bát quái có từ ấn độ ko .
Bát quái cỡ cái này k

ufM2fWZu.jpeg

8jnCMfO7.png
 
Thằng Ấn chỉ có phật giáo là ảnh hưởng đến tq và ảnh hưởng chỉ ở mức 7đ vì ko chi phối sâu sắc đến hầu hết các tư tưởng có sẵn như đạo giáo và nho giáo ,phải phù hợp vs đạo giáo và nho giáo
Ngược lại để PG truyền đc sâu rộng trong tq và đc tq đi truyền bá thì phải bị lai tạp vs đạo giáo,=> đạo giáo cũng có ảnh hưởng đến sự phát triển của pg => ảnh hưởng đến văn hóa Ấn độ ví dụ như trung quốc truyền thuyết pháp đã đc lai tạp vs đạo giáo đến tây tạng cộng đồng phật giáo ở đó
Một số lụa gốm vãi với hình dạng do tư tưởng của ng TQ tạo ra được trao đổi đến Ấn độ ,tuy ko ảnh hưởng như PG
Nhưng cũng có ảnh hưởng 1 tí
Nên chấm là 4/10
Tổng quan lại thì là 5/10
 
Na Tra là một vị thần hộ pháp của Phật giáo, dần được tiếp nhận vào Đạo giáo và tín ngưỡng dân gian Trung Quốc, trở thành một trong những vị thần bảo hộ được tôn kính rộng rãi.

Na Tra là một vị thần hộ pháp của Phật giáo, dần được tiếp nhận vào Đạo giáo và tín ngưỡng dân gian Trung Quốc, trở thành một trong những vị thần bảo hộ được tôn kính rộng rãi.
Nó phải đc tiếp nhận bởi đạo giáo . Nếu ko phù hợp thì cũng ko đc rộng rãi đâu
Thì natra gốc Ấn Độ chứ có phải do Trung Quốc sáng tạo ra đâu
 
Thằng Ấn chỉ có phật giáo là ảnh hưởng đến tq và ảnh hưởng chỉ ở mức 7đ vì ko chi phối sâu sắc đến hầu hết các tư tưởng có sẵn như đạo giáo và nho giáo ,phải phù hợp vs đạo giáo và nho giáo
Ngược lại để PG truyền đc sâu rộng trong tq và đc tq đi truyền bá thì phải bị lai tạp vs đạo giáo,=> đạo giáo cũng có ảnh hưởng đến sự phát triển của pg => ảnh hưởng đến văn hóa Ấn độ ví dụ như trung quốc truyền thuyết pháp đã đc lai tạp vs đạo giáo đến tây tạng cộng đồng phật giáo ở đó
Một số lụa gốm vãi với hình dạng do tư tưởng của ng TQ tạo ra được trao đổi đến Ấn độ ,tuy ko ảnh hưởng như PG
Nhưng cũng có ảnh hưởng 1 tí
Nên chấm là 4/10
Tổng quan lại thì là 5/10
Bọn mày có ai hiểu thằng này đang nói gì không?
 

1.​

Mặc dù không có tài liệu lịch sử nào trực tiếp ghi lại sự ảnh hưởng mạnh mẽ của Nho giáo đến Ấn Độ, nhưng có một số nghiên cứu cho thấy sự giao lưu văn hóa giữa Trung Quốc và Ấn Độ trong các thế kỷ qua, qua các con đường tơ lụa và các cuộc trao đổi học thuật.

  • Mối liên hệ giữa các học giả Trung Quốc và Ấn Độ: Những học giả Trung Quốc, đặc biệt trong các triều đại Đường và Tống, đã mang theo những tư tưởng của Nho giáo về gia đình, đạo đức và chính trị khi họ du hành sang Ấn Độ, mặc dù ảnh hưởng này không lớn bằng ảnh hưởng của Phật giáo. Các tác phẩm của các học giả Trung Quốc như Huyền Trang (Xuanzang) đã có sự tiếp xúc sâu sắc với văn hóa Ấn Độ, và mặc dù ông là một nhà sư Phật giáo, các trao đổi văn hóa trong quá trình ông du hành cũng có thể gián tiếp dẫn đến sự hiểu biết về các lý thuyết xã hội của Nho giáo.

2.​

Ảnh hưởng của Đạo giáo đối với Ấn Độ cũng không phải là sự tiếp thu trực tiếp như ảnh hưởng của Phật giáo, nhưng các yếu tố cơ bản của Đạo giáo, như khái niệm về "vô vi" (non-action) và sự hòa hợp với tự nhiên, đã có sự tương đồng với những trường phái triết học khác, đặc biệt là trong các UpanishadYoga.

  • Sự tương đồng giữa Đạo giáo và triết lý Ấn Độ: Các nghiên cứu cho thấy rằng những nguyên lý của Đạo giáo như "vô vi" có thể có những sự tương đồng với các triết lý trong YogaVedanta của Ấn Độ, nơi việc tìm kiếm sự giác ngộ không phải thông qua hành động mạnh mẽ mà là qua sự thả lỏng và hòa hợp với vũ trụ. Georges Dumezil, một học giả nổi tiếng về nghiên cứu các tôn giáo Ấn Độ và Trung Quốc, đã đề cập rằng những yếu tố của Đạo giáo có thể đã ảnh hưởng đến các trường phái triết học Ấn Độ trong quá trình giao thoa văn hóa giữa hai nền văn minh này.
  • Tư tưởng về sự hòa hợp với thiên nhiên: Đạo giáo có một ảnh hưởng sâu sắc trong các triết lý thiền địnhhòa hợp với thiên nhiên mà sau này đã được chấp nhận và phát triển trong một số trường phái của Phật giáo và Ấn Độ giáo. Những nguyên lý này có thể được nhận thấy trong các truyền thống Tantra và các phong trào tôn giáo của Ấn Độ vào thế kỷ thứ 6 và 7.

3.​

  1. "The Influence of Chinese Culture on India" của R. K. Sharma (2002): Cuốn sách này nghiên cứu về sự giao lưu văn hóa giữa Trung Quốc và Ấn Độ qua các con đường tơ lụa và các cuộc trao đổi học thuật. Mặc dù không đề cập đến ảnh hưởng trực tiếp của Nho giáo và Đạo giáo, nhưng cuốn sách đã làm rõ các mối liên hệ giữa các yếu tố văn hóa Trung Quốc và Ấn Độ, trong đó có những yếu tố triết học và đạo đức.
  2. "The Tao of Politics: The Social and Political Thought of the Taoist Tradition" của Henri Maspero: Maspero, một học giả hàng đầu về Đạo giáo, đã phân tích cách mà các nguyên lý Đạo giáo như vô vi có thể có ảnh hưởng gián tiếp đến các triết lý tôn giáo và chính trị ở các khu vực khác, trong đó có cả Ấn Độ.
  3. "Indian and Chinese Philosophy: A Study in Comparative Philosophy" của H. P. Kuncheria: Cuốn sách này nghiên cứu sự so sánh giữa triết học Ấn Độ và triết học Trung Quốc, bao gồm cả Đạo giáo và Nho giáo, và chỉ ra những điểm tương đồng trong các trường phái tư tưởng.
  4. "The Yoga Sutras of Patanjali": Trong các văn bản cổ điển của Ấn Độ giáo, đặc biệt là trong Yoga Sutras, các khái niệm như "thả lỏng", "hòa hợp với vũ trụ" có sự tương đồng với những nguyên lý trong Đạo giáo, chẳng hạn như việc không can thiệp vào tự nhiên và để mọi sự vật diễn ra một cách tự nhiên.

Kết luận​

Mặc dù không có nhiều bằng chứng trực tiếp chỉ ra ảnh hưởng sâu rộng của Nho giáo và Đạo giáo đối với Ấn Độ như ảnh hưởng của Phật giáo, nhưng qua các nghiên cứu và các mối quan hệ văn hóa, ta có thể thấy những yếu tố triết học và đạo đức của Nho giáo và Đạo giáo đã có sự giao thoa gián tiếp với các triết lý của Ấn Độ, đặc biệt trong các trường phái triết học như Vedanta, Yoga, và Tantra. Các nguyên lý như "vô vi" trong Đạo giáo hay tầm quan trọng của sự hòa hợp với thiên nhiên có thể thấy được trong các triết lý Ấn Độ vào các thế kỷ sau Công nguyên.
 
Vậy Trung Quốc ảnh hưởng đến Ấn Độ thế nào?
Tao chưa tranh luận vấn đề đấy với mày, mày đi mà tranh với thằng khác, tao chỉ đang phủ nhận mệnh đề ấn ảnh hưởng lên tàu
Số 0 m học là của Ấn đấy .
Mày fact check cho chắc trước khi lan đồn tin bậy nhé. Ấn nào chế ra số 0? Các đế quốc ở lưỡng hà mới là bọn đầu tiên chế ra số 0, từ bọn ia đến bọn sumeria. Cùng mốc thời gian đó thì bên châu mĩ có bọn maya cũng chế ra số 0. Số 0 sau đó mãi đến thế kỉ thứ 5 mới du nhập vào ấn.

Thêm 1 fact nữa cho mày: số 0 hiện đại là đến từ bọn tàu. Toàn bộ các bọn khác chế ra số 0, kể cả ấn là 1 thằng nhập khẩu số 0, toàn kí hiệu số 0 bằng cái đéo gì mà ngày nay ko dùng nữa.
Ok theo m giấy là của Tàu ? Thế ngoài đóng góp đó ra còn gì ?
Meritocracy: thi tuyển công chức bằng các kì thi chính thức? Cái này tàu nó đi trước thế giới cả 10 mấy thế kỉ.
Chưa kể cả tỉ thứ khác ngoài tứ đại phát minh
1 thằng đứng trên đỉnh thế giới suốt 15 thế kỉ liên tục, mà giờ mày mở mồm ra đéo có đóng góp gì cho thế giới, chết cười
Văn hóa uống trà của cả bọn châu âu nữa, là đến từ tàu chứ từ nước nào
Rồi phong thủy nữa, tàu nó làm bố cả thế giới về mảng này, từ xưa tới giờ
Này m nói đúng. Tàu hầu như k ảnh hưởng j đến Ấn cũng như nhiều nc. Ngay cả ở VN . Ấn nó ảnh hưởng qua nền Văn Hoá rất nhìu. Và Vn là nơi giao thoa giữa 2 nền VH mà Tàu thì nó k có ảnh hưởng j đc Ấn
Lại ngu tập 2. Các nước văn hóa á đông bị ảnh hưởng cái gì bởi ấn? 70% ngôn ngữ các nước á đông thì vẫn gốc tàu. Rồi ấn ảnh hưởng gì đến bọn trung đông, châu âu, châu phi? Đéo có gì cả nói cho vuông. Đến vùng trũng thế giới là đông nam á thì hồi giáo nó còn ảnh hưởng mạnh hơn văn hóa ấn độ. Ấn thì ảnh hưởng dc gì cho thế giới văn minh? Giờ nhắc đến ấn người ta chỉ biết đến phân cấp tầng lớp, trét cứt bò lên người, tắm sông ô nhiễm, ỉa ngoài đường. Ảnh hưởng to quá nhỉ?

Tàu sau thế kỉ 16 thì đéo nói vì đó là thời nó suy sụp, nhưng 15 thế kỉ trước đó thì văn hóa nó số 2 đéo ai dám nhận số 1, kể cả ấn.
 

1.​

Mặc dù không có tài liệu lịch sử nào trực tiếp ghi lại sự ảnh hưởng mạnh mẽ của Nho giáo đến Ấn Độ, nhưng có một số nghiên cứu cho thấy sự giao lưu văn hóa giữa Trung Quốc và Ấn Độ trong các thế kỷ qua, qua các con đường tơ lụa và các cuộc trao đổi học thuật.

  • Mối liên hệ giữa các học giả Trung Quốc và Ấn Độ: Những học giả Trung Quốc, đặc biệt trong các triều đại Đường và Tống, đã mang theo những tư tưởng của Nho giáo về gia đình, đạo đức và chính trị khi họ du hành sang Ấn Độ, mặc dù ảnh hưởng này không lớn bằng ảnh hưởng của Phật giáo. Các tác phẩm của các học giả Trung Quốc như Huyền Trang (Xuanzang) đã có sự tiếp xúc sâu sắc với văn hóa Ấn Độ, và mặc dù ông là một nhà sư Phật giáo, các trao đổi văn hóa trong quá trình ông du hành cũng có thể gián tiếp dẫn đến sự hiểu biết về các lý thuyết xã hội của Nho giáo.

2.​

Ảnh hưởng của Đạo giáo đối với Ấn Độ cũng không phải là sự tiếp thu trực tiếp như ảnh hưởng của Phật giáo, nhưng các yếu tố cơ bản của Đạo giáo, như khái niệm về "vô vi" (non-action) và sự hòa hợp với tự nhiên, đã có sự tương đồng với những trường phái triết học khác, đặc biệt là trong các UpanishadYoga.

  • Sự tương đồng giữa Đạo giáo và triết lý Ấn Độ: Các nghiên cứu cho thấy rằng những nguyên lý của Đạo giáo như "vô vi" có thể có những sự tương đồng với các triết lý trong YogaVedanta của Ấn Độ, nơi việc tìm kiếm sự giác ngộ không phải thông qua hành động mạnh mẽ mà là qua sự thả lỏng và hòa hợp với vũ trụ. Georges Dumezil, một học giả nổi tiếng về nghiên cứu các tôn giáo Ấn Độ và Trung Quốc, đã đề cập rằng những yếu tố của Đạo giáo có thể đã ảnh hưởng đến các trường phái triết học Ấn Độ trong quá trình giao thoa văn hóa giữa hai nền văn minh này.
  • Tư tưởng về sự hòa hợp với thiên nhiên: Đạo giáo có một ảnh hưởng sâu sắc trong các triết lý thiền địnhhòa hợp với thiên nhiên mà sau này đã được chấp nhận và phát triển trong một số trường phái của Phật giáo và Ấn Độ giáo. Những nguyên lý này có thể được nhận thấy trong các truyền thống Tantra và các phong trào tôn giáo của Ấn Độ vào thế kỷ thứ 6 và 7.

3.​

  1. "The Influence of Chinese Culture on India" của R. K. Sharma (2002): Cuốn sách này nghiên cứu về sự giao lưu văn hóa giữa Trung Quốc và Ấn Độ qua các con đường tơ lụa và các cuộc trao đổi học thuật. Mặc dù không đề cập đến ảnh hưởng trực tiếp của Nho giáo và Đạo giáo, nhưng cuốn sách đã làm rõ các mối liên hệ giữa các yếu tố văn hóa Trung Quốc và Ấn Độ, trong đó có những yếu tố triết học và đạo đức.
  2. "The Tao of Politics: The Social and Political Thought of the Taoist Tradition" của Henri Maspero: Maspero, một học giả hàng đầu về Đạo giáo, đã phân tích cách mà các nguyên lý Đạo giáo như vô vi có thể có ảnh hưởng gián tiếp đến các triết lý tôn giáo và chính trị ở các khu vực khác, trong đó có cả Ấn Độ.
  3. "Indian and Chinese Philosophy: A Study in Comparative Philosophy" của H. P. Kuncheria: Cuốn sách này nghiên cứu sự so sánh giữa triết học Ấn Độ và triết học Trung Quốc, bao gồm cả Đạo giáo và Nho giáo, và chỉ ra những điểm tương đồng trong các trường phái tư tưởng.
  4. "The Yoga Sutras of Patanjali": Trong các văn bản cổ điển của Ấn Độ giáo, đặc biệt là trong Yoga Sutras, các khái niệm như "thả lỏng", "hòa hợp với vũ trụ" có sự tương đồng với những nguyên lý trong Đạo giáo, chẳng hạn như việc không can thiệp vào tự nhiên và để mọi sự vật diễn ra một cách tự nhiên.

Kết luận​

Mặc dù không có nhiều bằng chứng trực tiếp chỉ ra ảnh hưởng sâu rộng của Nho giáo và Đạo giáo đối với Ấn Độ như ảnh hưởng của Phật giáo, nhưng qua các nghiên cứu và các mối quan hệ văn hóa, ta có thể thấy những yếu tố triết học và đạo đức của Nho giáo và Đạo giáo đã có sự giao thoa gián tiếp với các triết lý của Ấn Độ, đặc biệt trong các trường phái triết học như Vedanta, Yoga, và Tantra. Các nguyên lý như "vô vi" trong Đạo giáo hay tầm quan trọng của sự hòa hợp với thiên nhiên có thể thấy được trong các triết lý Ấn Độ vào các thế kỷ sau Công nguyên.
Cái vô vi trong upanisad nó khác xa cái vô vi trong đạo giáo và cả hai chả liên quan gì đến nhau.
Cũng như khi Phật giáo truyền bá vào Trung Quốc để giảng về tính không của Phật giáo người ta dùng nam hoa kinh của trang tử để lý giải.
Thực ra là sai bét hết
 
Bọn mày có ai hiểu thằng này đang nói gì không?

.​

Mặc dù không có tài liệu lịch sử nào trực tiếp ghi lại sự ảnh hưởng mạnh mẽ của Nho giáo đến Ấn Độ, nhưng có một số nghiên cứu cho thấy sự giao lưu văn hóa giữa Trung Quốc và Ấn Độ trong các thế kỷ qua, qua các con đường tơ lụa và các cuộc trao đổi học thuật.

  • Mối liên hệ giữa các học giả Trung Quốc và Ấn Độ: Những học giả Trung Quốc, đặc biệt trong các triều đại Đường và Tống, đã mang theo những tư tưởng của Nho giáo về gia đình, đạo đức và chính trị khi họ du hành sang Ấn Độ, mặc dù ảnh hưởng này không lớn bằng ảnh hưởng của Phật giáo. Các tác phẩm của các học giả Trung Quốc như Huyền Trang (Xuanzang) đã có sự tiếp xúc sâu sắc với văn hóa Ấn Độ, và mặc dù ông là một nhà sư Phật giáo, các trao đổi văn hóa trong quá trình ông du hành cũng có thể gián tiếp dẫn đến sự hiểu biết về các lý thuyết xã hội của Nho giáo.
Ảnh hưởng của Đạo giáo đối với Ấn Độ cũng không phải là sự tiếp thu trực tiếp như ảnh hưởng của Phật giáo, nhưng các yếu tố cơ bản của Đạo giáo, như khái niệm về "vô vi" (non-action) và sự hòa hợp với tự nhiên, đã có sự tương đồng với những trường phái triết học khác, đặc biệt là trong các UpanishadYoga.

  • Sự tương đồng giữa Đạo giáo và triết lý Ấn Độ: Các nghiên cứu cho thấy rằng những nguyên lý của Đạo giáo như "vô vi" có thể có những sự tương đồng với các triết lý trong YogaVedanta của Ấn Độ, nơi việc tìm kiếm sự giác ngộ không phải thông qua hành động mạnh mẽ mà là qua sự thả lỏng và hòa hợp với vũ trụ. Georges Dumezil, một học giả nổi tiếng về nghiên cứu các tôn giáo Ấn Độ và Trung Quốc, đã đề cập rằng những yếu tố của Đạo giáo có thể đã ảnh hưởng đến các trường phái triết học Ấn Độ trong quá trình giao thoa văn hóa giữa hai nền văn minh này.
  • Tư tưởng về sự hòa hợp với thiên nhiên: Đạo giáo có một ảnh hưởng sâu sắc trong các triết lý thiền địnhhòa hợp với thiên nhiên mà sau này đã được chấp nhận và phát triển trong một số trường phái của Phật giáo và Ấn Độ giáo. Những nguyên lý này có thể được nhận thấy trong các truyền thống Tantra và các phong trào tôn giáo của Ấn Độ vào thế kỷ thứ 6 và 7.
  1. "The Influence of Chinese Culture on India" của R. K. Sharma (2002): Cuốn sách này nghiên cứu về sự giao lưu văn hóa giữa Trung Quốc và Ấn Độ qua các con đường tơ lụa và các cuộc trao đổi học thuật. Mặc dù không đề cập đến ảnh hưởng trực tiếp của Nho giáo và Đạo giáo, nhưng cuốn sách đã làm rõ các mối liên hệ giữa các yếu tố văn hóa Trung Quốc và Ấn Độ, trong đó có những yếu tố triết học và đạo đức.
  2. "The Tao of Politics: The Social and Political Thought of the Taoist Tradition" của Henri Maspero: Maspero, một học giả hàng đầu về Đạo giáo, đã phân tích cách mà các nguyên lý Đạo giáo như vô vi có thể có ảnh hưởng gián tiếp đến các triết lý tôn giáo và chính trị ở các khu vực khác, trong đó có cả Ấn Độ.
  3. "Indian and Chinese Philosophy: A Study in Comparative Philosophy" của H. P. Kuncheria: Cuốn sách này nghiên cứu sự so sánh giữa triết học Ấn Độ và triết học Trung Quốc, bao gồm cả Đạo giáo và Nho giáo, và chỉ ra những điểm tương đồng trong các trường phái tư tưởng.
  4. "The Yoga Sutras of Patanjali": Trong các văn bản cổ điển của Ấn Độ giáo, đặc biệt là trong Yoga Sutras, các khái niệm như "thả lỏng", "hòa hợp với vũ trụ" có sự tương đồng với những nguyên lý trong Đạo giáo, chẳng hạn như việc không can thiệp vào tự nhiên và để mọi sự vật diễn ra một cách tự nhiên.
Mặc dù không có nhiều bằng chứng trực tiếp chỉ ra ảnh hưởng sâu rộng của Nho giáo và Đạo giáo đối với Ấn Độ như ảnh hưởng của Phật giáo, nhưng qua các nghiên cứu và các mối quan hệ văn hóa, ta có thể thấy những yếu tố triết học và đạo đức của Nho giáo và Đạo giáo đã có sự giao thoa gián tiếp với các triết lý của Ấn Độ, đặc biệt trong các trường phái triết học như Vedanta, Yoga, và Tantra. Các nguyên lý như "vô vi" trong Đạo giáo hay tầm quan trọng của sự hòa hợp với thiên nhiên có thể thấy được trong các triết lý Ấn Độ vào các thế kỷ sau Công nguyên.

mày hiểu được cái này ko . mày nói được nó sai ko . ko chứ gì tại mày ko thấy đúng ko
 
Cái vô vi trong upanisad nó khác xa cái vô vi trong đạo giáo và cả hai chả liên quan gì đến nhau.
Cũng như khi Phật giáo truyền bá vào Trung Quốc để giảng về tính không của Phật giáo người ta dùng nam hoa kinh của trang tử để lý giải.
Thực ra là sai bét hết
khác như nào mày so sánh 2 cái xem ,nếu có 1 cái tương đồng thì mày sai ok,vậy đi cho nhanh
 
Cái vô vi trong upanisad nó khác xa cái vô vi trong đạo giáo và cả hai chả liên quan gì đến nhau.
Cũng như khi Phật giáo truyền bá vào Trung Quốc để giảng về tính không của Phật giáo người ta dùng nam hoa kinh của trang tử để lý giải.
Thực ra là sai bét hết

1.​

Khái niệm "vô vi" trong Đạo giáo được hiểu là hành động không phải là sự can thiệp hoặc cưỡng ép vào tự nhiên, mà là hành động một cách tự nhiên, không có sự cố gắng ép buộc hay thao túng. Nó không phải là việc không hành động mà là hành động theo cách hòa hợp với "đạo" (the Way), nơi tất cả mọi thứ diễn ra tự nhiên và không có sự cưỡng bức. Tư tưởng này xuất hiện rõ rệt trong Tao Te Ching của Lão Tử, nơi ông viết:

“Đạo mà có thể nói ra không phải là đạo vĩnh cửu; tên mà có thể gọi được không phải là tên vĩnh cửu."
Lão Tử mô tả sự sống và hành động theo cách mà không làm gián đoạn dòng chảy tự nhiên của vũ trụ, mọi thứ xảy ra một cách tự nhiên và không có sự can thiệp.

Tương tự, trong triết học Ấn Độ, đặc biệt là trong các UpanishadsYoga Sutras, có những tư tưởng rất giống với khái niệm "vô vi" của Đạo giáo. Một ví dụ rõ ràng có thể thấy trong các Upanishads, như Chandogya UpanishadTaittiriya Upanishad, khi nói về Brahman (Thượng đế) là thực thể vô hình, vô hình dung, và tự nhiên, mà con người cần phải hòa nhập vào đó mà không cố gắng ép buộc hay điều khiển.

  • Chandogya Upanishad (4.14.4): “Brahman là cái vô hình, không có hình thức, không có sự can thiệp của các giác quan, nó là nguyên lý tự nhiên.”
  • Bhagavad Gita (Chương 3, câu 16-17): Krishna giảng cho Arjuna về việc thực hiện karma yoga (hành động không vì mục đích cá nhân), trong đó không có sự can thiệp vào dòng chảy tự nhiên của hành động, mà hành động phải được thực hiện vì dharma (nghĩa vụ) mà không mong cầu kết quả.
Trong Yoga Sutras của Patanjali, cũng có một quan điểm tương tự về việc hành động một cách tự nhiên và không can thiệp. Khi thực hành AsanaPranayama trong Yoga, các hành động này nhằm đạt được sự tĩnh lặng và hòa hợp với vũ trụ, giống như nguyên lý "vô vi" trong Đạo giáo.

2.​

Cả Đạo giáo và triết học Ấn Độ đều nhấn mạnh việc hòa hợp với tự nhiênvũ trụ, và trong cả hai trường phái này, sự hòa hợp này là điều kiện tiên quyết để đạt được sự giác ngộ hoặc bình an.

  • Đạo giáo: Khái niệm "hòa hợp với tự nhiên" trong Đạo giáo không phải là việc chỉ đơn giản hòa hợp với thiên nhiên bên ngoài, mà còn là sự hòa hợp với "đạo", hay là quy luật tự nhiên, vũ trụ. Lão Tử trong Tao Te Ching đã viết:
“Con người theo Đạo thì hài hòa với Đạo; trời theo Đạo thì hài hòa với trời; đất theo Đạo thì hài hòa với đất; và tất cả chúng sinh theo Đạo thì hài hòa với sự sống.”
Điều này nhấn mạnh rằng mọi sự vật, mọi hành động trong vũ trụ đều phải theo một quy luật tự nhiên mà không can thiệp vào đó.

  • Upanishads: Trong các Upanishads, khái niệm về sự hòa hợp với tự nhiên được thể hiện qua việc BrahmanAtman (tự ngã) là một, là bản chất của vũ trụ. Mọi hành động, suy nghĩ hay cảm xúc khi hòa hợp với bản thể cao hơn (Brahman) sẽ đạt được sự bình an. Trong Chandogya Upanishad, sự hòa hợp giữa BrahmanAtman được mô tả như sau:
“Tat Tvam Asi” (Bạn là chính Brahman) - đây là một lời nhắc nhở về việc mọi cá thể con người, khi nhận thức được bản chất của mình, sẽ hòa hợp hoàn toàn với bản thể vũ trụ, là Brahman.
  • Yoga: Trong Yoga, việc hòa hợp với tự nhiên không chỉ là hòa hợp với tự nhiên bên ngoài mà còn là hòa hợp với tự nhiên bên trong, qua các thực hành như Pranayama (hít thở) và Dhyana (thiền định). Cả hai đều nhằm đạt được sự hòa hợp và thanh thản, theo đó, con người không can thiệp vào dòng chảy tự nhiên của cuộc sống, mà thay vào đó, trở thành một phần của tự nhiên.

3.​

Khái niệm "non-interference" hay "không can thiệp" trong Đạo giáo có thể nhìn thấy trong các tư tưởng của Karma Yoga trong Bhagavad Gita và trong Yoga Sutras của Patanjali.

  • Bhagavad Gita: Krishna khuyên Arjuna không nên hành động vì lợi ích cá nhân mà thay vào đó, thực hiện hành động theo dharma và không mong cầu kết quả. Đây chính là sự phản ánh của khái niệm "vô vi" (hành động không vì bản thân) và "non-interference" trong Đạo giáo.
“Con không phải làm mọi việc để cầu lợi cho mình. Con phải hành động vì bổn phận và sự cống hiến.” (Bhagavad Gita 3.19)
  • Yoga Sutras: Trong Yoga Sutras, Patanjali đề cập đến việc thực hành "Karma Yoga", tức là hành động mà không mong cầu kết quả, không can thiệp vào sự vận hành tự nhiên của thế giới. Mọi hành động được thực hiện chỉ vì mục đích của sự thanh thản và tự do.

Kết luận​

Như vậy, khái niệm "vô vi"hòa hợp với tự nhiên trong Đạo giáo và triết học Ấn Độ có nhiều sự tương đồng về mặt tư tưởng, đặc biệt trong các Upanishads, Yoga, và Bhagavad Gita. Cả hai truyền thống đều nhấn mạnh việc hành động tự nhiên, không can thiệp, và hòa hợp với quy luật vũ trụ hay thiên nhiên để đạt được sự giác ngộ hoặc bình an nội tâm. Những tư tưởng này là nền tảng cho cả Đạo giáo và các trường phái triết học Ấn Độ, giúp con người hiểu được mối quan hệ giữa mình và vũ trụ.
 
Thằng Trung mà nó ko bế quan tỏa cảng thì bọn ấn có khi bị đạo giáo và nho giáo đá đít đạo hindu lun ấy
 
Thằng Trung mà nó ko bế quan tỏa cảng thì bọn ấn có khi bị đạo giáo và nho giáo đá đít đạo hindu lun ấy
Đế quốc Mogul theo hồi giáo khi cai trị phần lớn Ấn Độ bây giờ còn không diệt được hindu. HG nổi tiếng về độ đàn áp các tôn giáo đối lập mà còn không làm nổi thì 2 cái đạo bên Tàu làm được gì. Mấy cái tôn giáo của Tàu khi truyền bá tới Triều, Nhật, Việt đều biến đổi để chung sống hòa hợp với tôn giáo bản địa. Chính nhờ tính linh hoạt đó mới dễ được dân địa phương chấp nhận. Nói về tính linh hoạt với khôn ngoan thì hindu cũng có thừa nên nó tồn tại lâu dài được.
 
Đế quốc Mogul theo hồi giáo khi cai trị phần lớn Ấn Độ bây giờ còn không diệt được hindu. HG nổi tiếng về độ đàn áp các tôn giáo đối lập mà còn không làm nổi thì 2 cái đạo bên Tàu làm được gì. Mấy cái tôn giáo của Tàu khi truyền bá tới Triều, Nhật, Việt đều biến đổi để chung sống hòa hợp với tôn giáo bản địa. Chính nhờ tính linh hoạt đó mới dễ được dân địa phương chấp nhận. Nói về tính linh hoạt với khôn ngoan thì hindu cũng có thừa nên nó tồn tại lâu dài được.
Mông cổ xâm lược đc ấn độ thì nó cũng đem nho giáo và đạo giáo đến đàn áp thôi
Nhưng ở Triều Nhật Hàn đều quan trọng lễ nghĩa ,lễ nghĩa là từ tư tưởng nho giáo đó
Nhiều khi nho giáo sang thì thành nho giáo hindu sao mày . Như pg sang thì thành pg tt vs pg tdt đó
 
Mông cổ xâm lược đc ấn độ thì nó cũng đem nho giáo và đạo giáo đến đàn áp thôi
Nhưng ở Triều Nhật Hàn đều quan trọng lễ nghĩa ,lễ nghĩa là từ tư tưởng nho giáo đó
Nhiều khi nho giáo sang thì thành nho giáo hindu sao mày . Như pg sang thì thành pg tt vs pg tdt đó
Thì mogul là hậu duệ của MC đó. Mà hồi MC còn mạnh, tư tưởng của tàu có được truyền bá mạnh sang đông âu hay trung đông trong vùng kiểm soát đâu. Do văn hóa Kito giáo với Hồi giáo mạnh nên MC xâm lược những vùng theo các tôn giáo đó thì phải cải sang tôn giáo đó để dễ dàng cai trị.
Hindu là văn hóa mạnh thì nó có sức đề kháng rất cao.
Kể cả nho giáo có xâm nhập, lai tạp được thì nó cũng chỉ là 1 nhóm trong cộng đồng hindu giáo. Vốn hindu là 1 tôn giáo tản quyền chứ không có tập trung lại quanh 1 vị giáo chủ.
Mày đòi nho giáo diệt hindu giáo. Nhưng giờ tao chỉ ra ví dụ thì lại lương lẹo nói khác. Shinto ở Nhật hay Đạo Mẫu ở VN có biến mất do sự du nhập của đạo Tàu không. Vậy thì hindu cũng sẽ tồn tại. Chấp nhận đi, chứ đừng vòng vo nữa.
 

1.​

Mặc dù không có tài liệu lịch sử nào trực tiếp ghi lại sự ảnh hưởng mạnh mẽ của Nho giáo đến Ấn Độ, nhưng có một số nghiên cứu cho thấy sự giao lưu văn hóa giữa Trung Quốc và Ấn Độ trong các thế kỷ qua, qua các con đường tơ lụa và các cuộc trao đổi học thuật.

  • Mối liên hệ giữa các học giả Trung Quốc và Ấn Độ: Những học giả Trung Quốc, đặc biệt trong các triều đại Đường và Tống, đã mang theo những tư tưởng của Nho giáo về gia đình, đạo đức và chính trị khi họ du hành sang Ấn Độ, mặc dù ảnh hưởng này không lớn bằng ảnh hưởng của Phật giáo. Các tác phẩm của các học giả Trung Quốc như Huyền Trang (Xuanzang) đã có sự tiếp xúc sâu sắc với văn hóa Ấn Độ, và mặc dù ông là một nhà sư Phật giáo, các trao đổi văn hóa trong quá trình ông du hành cũng có thể gián tiếp dẫn đến sự hiểu biết về các lý thuyết xã hội của Nho giáo.

2.​

Ảnh hưởng của Đạo giáo đối với Ấn Độ cũng không phải là sự tiếp thu trực tiếp như ảnh hưởng của Phật giáo, nhưng các yếu tố cơ bản của Đạo giáo, như khái niệm về "vô vi" (non-action) và sự hòa hợp với tự nhiên, đã có sự tương đồng với những trường phái triết học khác, đặc biệt là trong các UpanishadYoga.

  • Sự tương đồng giữa Đạo giáo và triết lý Ấn Độ: Các nghiên cứu cho thấy rằng những nguyên lý của Đạo giáo như "vô vi" có thể có những sự tương đồng với các triết lý trong YogaVedanta của Ấn Độ, nơi việc tìm kiếm sự giác ngộ không phải thông qua hành động mạnh mẽ mà là qua sự thả lỏng và hòa hợp với vũ trụ. Georges Dumezil, một học giả nổi tiếng về nghiên cứu các tôn giáo Ấn Độ và Trung Quốc, đã đề cập rằng những yếu tố của Đạo giáo có thể đã ảnh hưởng đến các trường phái triết học Ấn Độ trong quá trình giao thoa văn hóa giữa hai nền văn minh này.
  • Tư tưởng về sự hòa hợp với thiên nhiên: Đạo giáo có một ảnh hưởng sâu sắc trong các triết lý thiền địnhhòa hợp với thiên nhiên mà sau này đã được chấp nhận và phát triển trong một số trường phái của Phật giáo và Ấn Độ giáo. Những nguyên lý này có thể được nhận thấy trong các truyền thống Tantra và các phong trào tôn giáo của Ấn Độ vào thế kỷ thứ 6 và 7.

3.​

  1. "The Influence of Chinese Culture on India" của R. K. Sharma (2002): Cuốn sách này nghiên cứu về sự giao lưu văn hóa giữa Trung Quốc và Ấn Độ qua các con đường tơ lụa và các cuộc trao đổi học thuật. Mặc dù không đề cập đến ảnh hưởng trực tiếp của Nho giáo và Đạo giáo, nhưng cuốn sách đã làm rõ các mối liên hệ giữa các yếu tố văn hóa Trung Quốc và Ấn Độ, trong đó có những yếu tố triết học và đạo đức.
  2. "The Tao of Politics: The Social and Political Thought of the Taoist Tradition" của Henri Maspero: Maspero, một học giả hàng đầu về Đạo giáo, đã phân tích cách mà các nguyên lý Đạo giáo như vô vi có thể có ảnh hưởng gián tiếp đến các triết lý tôn giáo và chính trị ở các khu vực khác, trong đó có cả Ấn Độ.
  3. "Indian and Chinese Philosophy: A Study in Comparative Philosophy" của H. P. Kuncheria: Cuốn sách này nghiên cứu sự so sánh giữa triết học Ấn Độ và triết học Trung Quốc, bao gồm cả Đạo giáo và Nho giáo, và chỉ ra những điểm tương đồng trong các trường phái tư tưởng.
  4. "The Yoga Sutras of Patanjali": Trong các văn bản cổ điển của Ấn Độ giáo, đặc biệt là trong Yoga Sutras, các khái niệm như "thả lỏng", "hòa hợp với vũ trụ" có sự tương đồng với những nguyên lý trong Đạo giáo, chẳng hạn như việc không can thiệp vào tự nhiên và để mọi sự vật diễn ra một cách tự nhiên.

Kết luận​

Mặc dù không có nhiều bằng chứng trực tiếp chỉ ra ảnh hưởng sâu rộng của Nho giáo và Đạo giáo đối với Ấn Độ như ảnh hưởng của Phật giáo, nhưng qua các nghiên cứu và các mối quan hệ văn hóa, ta có thể thấy những yếu tố triết học và đạo đức của Nho giáo và Đạo giáo đã có sự giao thoa gián tiếp với các triết lý của Ấn Độ, đặc biệt trong các trường phái triết học như Vedanta, Yoga, và Tantra. Các nguyên lý như "vô vi" trong Đạo giáo hay tầm quan trọng của sự hòa hợp với thiên nhiên có thể thấy được trong các triết lý Ấn Độ vào các thế kỷ sau Công nguyên.
M trùm chat gpt xamvn r
 
Thì mogul là hậu duệ của MC đó. Mà hồi MC còn mạnh, tư tưởng của tàu có được truyền bá mạnh sang đông âu hay trung đông trong vùng kiểm soát đâu. Do văn hóa Kito giáo với Hồi giáo mạnh nên MC xâm lược những vùng theo các tôn giáo đó thì phải cải sang tôn giáo đó để dễ dàng cai trị.
Hindu là văn hóa mạnh thì nó có sức đề kháng rất cao.
Kể cả nho giáo có xâm nhập, lai tạp được thì nó cũng chỉ là 1 nhóm trong cộng đồng hindu giáo. Vốn hindu là 1 tôn giáo tản quyền chứ không có tập trung lại quanh 1 vị giáo chủ.
Mày đòi nho giáo diệt hindu giáo. Nhưng giờ tao chỉ ra ví dụ thì lại lương lẹo nói khác. Shinto ở Nhật hay Đạo Mẫu ở VN có biến mất do sự du nhập của đạo Tàu không. Vậy thì hindu cũng sẽ tồn tại. Chấp nhận đi, chứ đừng vòng vo nữa.
Tóm lại kết luận là:
Tôn giáo và nền văn hóa không chỉ "diệt" lẫn nhau mà thường xuyên có sự hòa nhập và thích ứng. Hindu giáo, Shinto, Đạo Mẫu và các tôn giáo khác đều có khả năng thích ứng và duy trì sự tồn tại qua thời gian, mặc dù chịu ảnh hưởng từ các tôn giáo và nền văn hóa khác.
 
Top